Ra khỏi Chấp Sự điện, Thạch Việt ngự khí bay về hướng Thúy Vân phong.
Thạch Việt lăn lộn ở Vạn Hoa Cốc lâu như vậy, biết rõ trong Vạn Hoa Cốc sinh trưởng một hai con Thất Thải Linh Điệp cấp một cao giai, nhưng chúng lại sống ở nơi sâu trong biển hoa, lại có nhiều thủ hạ, bắt sống gần như không thể, còn về ấu trùng Hàn Băng Nga, hắn ngay cả Hàn Băng Nga ở đâu còn không biết, nói chi bắt được nó, nhưng đây lại là nhiệm vụ cuối cùng, Thạch Việt có chút động lòng.
Làm ba tháng luyện đan Đồng tử cho một vị tông sư luyện đan, với tạo nghệ của một tông sư luyện đan, tùy tiện chỉ điểm hắn vài câu với tư cách một học đồ luyện đan thôi cũng là điều quá tốt.
Thế nhưng nếu luyện đan lâu dài thì lại sợ làm trễ nải tu luyện của mình, còn linh thảo linh dược trong Chưởng Thiên Không Gian cũng cần chăm sóc, dù sao ở cạnh một tu sĩ Kết Đan mà muốn lặng lẽ che giấu hành tung vẫn là vô cùng khó khăn.
"Huyết Chi Thảo 300 năm phần trở lên sao?" Thạch Việt nhớ tới một quyển điển tịch nào đó ở chỗ sư thúc Chu Hồng có ghi chép về Huyết Chi Thảo.
Thạch Việt vừa đến chỗ sư thúc Chu Hồng thì vừa vặn gặp một nam tử trung niên thân hình cao lớn đi từ bên trong ra.
"Triệu sư huynh, ta là Thạch Việt, tháng này làm phiền huynh giúp ta làm mưa cho linh dược, đây là chút lòng thành của tiểu đệ, đa tạ." Thạch Việt cười nói, lấy ra 20 khối linh thạch đưa tới.
"Thạch sư đệ khách khí quá, đây là việc ta nên làm, đây là chìa khóa ra vào." Nam tử trung niên vừa nói vậy ngoài miệng, tay thì không hề nhàn rỗi nhận lấy 20 khối linh thạch, trả chìa khóa lại cho Thạch Việt.
Nhìn nam tử trung niên rời đi, Thạch Việt đi vào viện tử.
Đầu tiên hắn kiểm tra một hồi tình trạng mọc của Thủy Nguyệt Hoa, không phát hiện vấn đề gì, sau đó đi vào tầng hầm.
Không lâu sau, Thạch Việt tìm được ghi chép về Huyết Chi Thảo trong một quyển điển tịch: Huyết Chi Thảo, sinh trưởng ở chỗ âm u ẩm ướt, những nơi có ổ dơi thường có Huyết Chi Thảo, trăm năm dài một tấc, là một trong những phụ dược cao cấp để luyện chế nhiều loại đan dược.
"Thạch sư điệt, ngươi ở bên trong không? Mở cửa cho ta, ta là sư thúc Chu Hồng đây." Thạch Việt đang xem đến xuất thần thì bên tai vang lên giọng nam tử.
"Sư thúc Chu Hồng? Sao nhanh trở về vậy?" Thạch Việt thấp giọng tự nhủ, nhanh chóng bước ra ngoài.
Hắn mở cửa sân ra, chỉ thấy Chu Hồng đang đứng ngoài cửa.
"Sư thúc Chu Hồng, sao người về nhanh vậy?" Thạch Việt có chút nịnh nọt nói.
"Sao? Ngươi không muốn ta về à?" Chu Hồng đi vào, nhàn nhạt nói.
"Đệ tử không dám, chỉ là có chút hiếu kỳ vì sao sư thúc Chu Hồng lại sớm về như vậy." Thạch Việt lắc đầu, vội vàng mở miệng giải thích.
Làm mưa nửa năm chỉ được hai khối linh thạch, nếu không phải xem ở việc có thể tìm đọc điển tịch trồng linh dược, Thạch Việt mới không muốn làm cái công việc này.
"Sự tình xong xuôi thì tự nhiên ta sẽ về, đúng rồi, lúc ta không có ở đây, có chuyện gì xảy ra không?" Chu Hồng thuận miệng hỏi.
Thạch Việt đang định trả lời, lời còn chưa ra khỏi miệng, một giọng nam tử bỗng nhiên vang lên: "Chu Hồng Chu sư đệ có ở đó không?"
Chỉ thấy bốn đệ tử chấp pháp mặc áo đỏ cưỡi linh cầm từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trước cổng sân.
"Ta là Chu Hồng đây, tìm ta có chuyện gì?" Chu Hồng nhíu mày, mở miệng hỏi.
"Chu sư đệ, chúng ta đang điều tra một vài vụ án tham ô, theo như lời khai của phạm nhân thì có cả phần của ngươi, xin theo chúng ta về một chuyến." Nam tử mặt tròn cầm đầu lạnh lùng nói.
"Vụ án tham ô? Mấy tháng gần đây ta không có ở tông, có phải có sự nhầm lẫn không?" Chu Hồng cau mày nói.
"Chúng ta sẽ không nhầm, có ba người khai ngươi tham dự chia chác, còn một mình sử dụng tài vật của tông môn, bây giờ ngươi lập tức đi theo chúng ta về Chấp Pháp điện một chuyến, ngươi có thực sự tham gia không thì chúng ta sẽ điều tra rõ." Nam tử mặt tròn giải thích.
"Ta vừa mới về, tối nay ta tự mình đi Chấp Pháp điện báo danh được không?" Chu Hồng đảo mắt, mở miệng hỏi.
"Không được, nhất định phải lập tức theo chúng ta đến Chấp Pháp điện phối hợp điều tra, sư đệ Chu Hồng ngươi nên hiểu rõ hậu quả của việc chống lệnh." Nam tử mặt tròn lắc đầu, thâm ý nói.
"Ta có thể hỏi một chút, là ai khai ta tham dự chia của sao?" Chu Hồng nghĩ một chút rồi hỏi tiếp.
"Bạch Tử Họa, Tô Thiến, Liễu Mộ Bạch, bọn họ cùng ngươi nhập môn một lượt, bọn họ khai ngươi tham dự chia chác, xin sư đệ Chu Hồng đừng làm khó chúng ta, trước đó không lâu sư đệ Triệu ở Thiên Tuyền phong có tham gia một vụ án tham ô tương tự, vì chống lệnh bắt mà bị sư huynh Lý dẫn đội đánh gục tại chỗ, sư đệ Chu Hồng không muốn đi theo vết xe đổ của Triệu sư đệ chứ?" Nam tử mặt tròn nheo mắt lại, giống như cười mà không phải cười nói.
Nói xong, ba nam tử mặc áo đỏ phía sau nam tử mặt tròn nhao nhao lấy ra pháp khí.
Thạch Việt lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, thần sắc có chút khẩn trương.
"Được! Ta theo các ngươi đi, đi thôi!" Chu Hồng một chút do dự rồi đáp ứng.
"Vì vụ án liên quan đến số tiền lớn, xuất hiện việc chống người thi hành, theo như chỉ thị của sư thúc Chu Chấn Vũ, điện chủ của Chấp Pháp điện thì người có liên quan đến vụ án đều phải đeo linh khóa." Nam tử mặt tròn vừa nói vừa lấy ra một bộ xiềng xích màu vàng.
Chu Hồng nhướng mày, không nói gì thêm, ngoan ngoãn để nam tử mặt tròn dùng xiềng xích vàng khóa lại rồi ngồi lên linh cầm rời đi.
"Vụ án tham ô! Chậc chậc, xem ra sau này mình nên giữ cho tay chân sạch sẽ thì hơn, không ngờ các sư huynh Chấp Pháp điện ngày thường trông hòa nhã thế thôi chứ bắt người lại chẳng hề nể nang." Thạch Việt thầm nghĩ.
Hắn nhìn sắc trời một chút, đóng cửa sân lại, ngự khí bay ra ngoài tông.
Thạch Việt định đi tìm ổ dơi, xem có thể tìm được Huyết Chi Thảo 300 năm tuổi trở lên không.
Nếu không cần phải lúc nào cũng kè kè bên cạnh để luyện đan với Dương sư tổ thì Thạch Việt ngược lại sẽ bằng lòng nhận việc làm luyện đan Đồng tử, bất quá trước hết cứ xem có tìm được linh dược khác không đã.
Hắn định đi tìm một loại Huyết Linh Chi, cho dù không làm luyện đan Đồng tử thì loại thuốc này cũng vẫn có giá trị.
Hình phong, thẩm tra điện.
Hơn hai mươi đệ tử Thái Hư tông tay bị khóa bằng xích sắt màu vàng kim đang hoảng loạn tụ tập một chỗ, Chu Hồng cũng ở trong đó.
Phía trước có một gian phòng bên cạnh, cửa ra vào có hai đệ tử chấp pháp đứng gác, thỉnh thoảng có đệ tử Thái Hư tông mang xiềng xích bị đưa vào phòng bên đó.
"Vị sư huynh này, huynh tham bao nhiêu?" Một nam tử áo vàng mắt chuột mặt mày gian xảo sán lại gần, hỏi Chu Hồng.
"Các ngươi cũng bị bắt tới Chấp Pháp điện vì tội tham ô à?" Chu Hồng nhíu mày, mở miệng hỏi.
"Cũng không sai biệt lắm đâu! Phần lớn ở đây đều là đệ tử được phái ra ngoài, lâu ngày thì cái mông khó tránh khỏi hơi bẩn, mấy ngày trước chúng ta đã bị triệu hồi về rồi, bị giam ở Chấp Pháp điện mãi, bất quá trước giờ ta chưa thấy ngươi, vị sư huynh này ngươi bị người ta khai ra hả! Sư thúc Chu của Chấp Pháp điện đã nói, thành khẩn khai báo thì sẽ được khoan hồng, chống cự thì sẽ bị trừng trị nghiêm khắc, khai ra tội phạm tham ô khác xem như lập công, có thể cân nhắc tình hình để giảm án." Nam tử áo vàng gật đầu, thâm ý nói.
Nghe những lời này, sắc mặt Chu Hồng khựng lại một chút, thở dài một hơi.
"Người kế tiếp, Trần Trùng." Một đệ tử chấp pháp ở cửa phòng bên cạnh lớn tiếng gọi.
"Đến đây, đến đây." Nam tử áo vàng lên tiếng, nhanh chân bước về phía phòng bên cạnh, vẻ mặt rất nhẹ nhõm.