Thạch Việt cũng không biết tin tức này, hắn vừa về tới Thái Hư tông, liền lập tức đi Thái Hư cốc, đem hơn ba trăm cân Bách mật linh tửu trong Chưởng Thiên Không Gian lần lượt bán đi, thu được hơn một vạn khối linh thạch.
Sau đó hắn dùng bảy ngàn năm trăm khối linh thạch mua sắm linh dược cùng linh mật, còn kiếm được hơn hai ngàn khối linh thạch.
Bạch Phong Chu lần trước đã bị tà tu hủy diệt, Thạch Việt lại đến Thần Binh lâu một chuyến, mua lại món Hồng Nguyệt Bàn trước kia.
Đi tới đi lui ở Phong Hỏa môn hết hơn nửa tháng, Thạch Việt đoán chừng tà tu hẳn cũng đã bị dọn dẹp xong, liền ra khỏi Thái Hư cốc, ngự khí bay về phía Vạn Hoa Cốc.
Trong khi Thạch Việt đang bận rộn thả ong hút mật, chưởng môn Thái Hư tông cùng mấy vị trưởng lão đang tổ chức hội nghị bí mật.
"Chưởng môn sư huynh, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, mang Triệu Huyền Cơ đạo hữu của Phong Hỏa môn về rồi, tiếp theo xin nhờ các huynh." Chu Chấn Vũ nói với vẻ mặt ngưng trọng.
"Chu sư đệ vất vả rồi, nghe nói Triệu đạo hữu này lúc đầu không chịu đến Thái Hư tông chúng ta? Còn đưa ra sinh tử đấu pháp? Có chuyện này sao?" Chu Thông Thiên đổi giọng, hỏi.
"Đúng vậy, nhưng sau đó được Phong đạo hữu ở Phong Hỏa môn khuyên bảo, Triệu đạo hữu từ bỏ, chuyển sang luận bàn, năm trận tỷ thí chúng ta thắng ba trận, hai trận đầu đều thua, cũng may ba trận sau thắng, Thạch Việt có đóng góp không nhỏ." Chu Chấn Vũ trả lời chi tiết, thoáng nhắc đến tên Thạch Việt.
"Ừm, ba đệ tử giành được thắng lợi, mỗi người ban thưởng 500 điểm cống hiến! Còn hai đệ tử thua, cũng thưởng mỗi người 100 điểm cống hiến, để khích lệ!" Chu Thông Thiên gật đầu, phân phó.
Chu Chấn Vũ nghe vậy liền đáp ứng.
"Được rồi, giờ chúng ta nói chính sự, Triệu đạo hữu đã mời đến rồi, hắn cũng đồng ý cho mượn Huyễn Quang Kính dùng một lát, nhưng Dương sư đệ phải luyện chế xong Chí Dương Đan trước, Triệu đạo hữu mới bằng lòng hỗ trợ.
Tống sư đệ, ngươi và Dương sư đệ tình cảm tốt nhất, ngươi hãy vất vả đi một chuyến, nhờ Dương sư đệ hỗ trợ luyện một lò Chí Dương Đan." Chu Thông Thiên mặt mày nghiêm lại, phân phó một lão giả mặc áo bào đỏ.
"Vâng, chưởng môn sư huynh, ta nhất định sẽ thuyết phục Dương sư đệ." Lão giả áo bào đỏ lập tức nhận lời.
"Hoàng sư muội, các đệ tử nội ngoại môn có hiềm nghi đã điều về hết chưa?" Chu Thông Thiên hỏi một phụ nữ trung niên.
"Theo danh sách Chu sư huynh cung cấp, những người đang tại chức đều đã được triệu hồi về, còn một người đang đi du lịch bên ngoài chưa về." Phụ nữ trung niên trả lời chi tiết.
"Ai vậy?"
"Chu Hồng, ngoại hiệu Chu Tam Khối, là đệ tử nội môn giỏi về trồng trọt, người này đã rời đi mấy tháng trước, vẫn chưa trở về."
Nghe vậy, Chu Thông Thiên nhíu mày, suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Trước cứ bí mật áp giải đám đệ tử có hiềm nghi này đến Chấp Pháp điện, không cho bọn họ tiếp xúc với người khác, cứ nói là tra xét vấn đề tham ô.
Dù sao đám đệ tử đang tại chức ở bên ngoài này đều không trong sạch, chắc họ cũng sẽ không nghi ngờ gì.
Đợi khi Chu Hồng trở về, cũng đưa hắn đến Chấp Pháp điện.
Đủ người rồi thì để Triệu Huyền Cơ đạo hữu dùng Huyễn Quang Kính từ từ điều tra, ta không tin là không tóm được nội gián."
"Ừm, chúng ta mấy lão già này mà bị Huyễn Quang Kính chiếu vào còn lâm vào ảo cảnh, đừng nói chi đám đệ tử nội ngoại môn.
Nhưng nếu nội ứng không ở trong nhóm người này thì sao?" Lão giả áo bào đỏ có chút do dự hỏi.
"Danh sách này do ta và chưởng môn sư huynh cùng nhau lập ra, nội ứng chắc chắn chín phần mười ở trong đó.
Những người khác hoặc là nhập môn chưa lâu, hoặc thân phận quá thấp, không tiếp xúc được với cơ mật của bổn tông." Chu Chấn Vũ lắc đầu, nói chắc chắn.
"Chu sư đệ nói phải, nhưng lời Tống sư đệ cũng có lý, nếu nội ứng không có trong đám đệ tử này, vậy thì điều tra tiếp danh sách thứ hai.
Danh sách thứ hai đang ở trong tay ta, dù sao cho dù thế nào, cũng phải bắt được nội ứng trước khi lão tổ trở về." Chu Thông Thiên nói, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng và kiên quyết.
Nghe vậy, mọi người đồng thanh đáp "vâng".
...
Khi Thạch Việt trở về nơi ở thì trời đã tối.
Vì thu thập mật hoa, Phệ Linh Phong lại chết thêm mấy chục con.
Đóng cửa phòng, Thạch Việt lập tức tiến vào Chưởng Thiên Không Gian, ngâm linh dịch.
Trong khoảng thời gian này hắn không định tu luyện Thái Hư kiếm quyết mà đổi sang tu luyện Phần Thiên kiếm quyết.
Sau khi tu luyện thành công tầng thứ nhất của Phần Thiên kiếm quyết, có thể phóng ra hơn mười đạo kiếm khí, lại còn bổ sung thêm công kích hỏa diễm, uy lực hơn hẳn Thái Hư kiếm quyết.
Sau khi tu luyện thành tầng thứ ba, chỉ bằng lòng bàn tay là có thể phóng thích kiếm mang, lớn nhỏ kiếm mang tùy vào tu vi của người luyện.
Đợi đến khi nước suối trong bồn tắm từ màu đỏ trở lại bình thường, Thạch Việt ra khỏi bồn, mặc quần áo xong rồi khoanh chân ngồi xuống.
Hắn lấy ra một thẻ ngọc màu đỏ, dán lên mi tâm để tìm hiểu.
Mặc dù Thạch Việt từng tu luyện Thái Hư kiếm quyết nhưng việc tu luyện Phần Thiên kiếm quyết với phẩm giai tốt hơn vẫn rất khó khăn.
Chỉ để lĩnh hội thôi hắn cũng đã tốn hơn một tháng.
Tu luyện Phần Thiên kiếm quyết cần một thanh phi kiếm thuộc tính Hỏa mới được, những phi kiếm thuộc tính khác không phóng ra kiếm khí có hỏa diễm.
Cũng may Hồng Nguyệt Kiếm lại là một thanh phi kiếm thuộc tính Hỏa, vừa vặn phù hợp điều kiện tu luyện này.
Thạch Việt lại tốn thêm một tháng, quen thuộc và nắm vững thủ thế, bấm niệm pháp quyết của tầng thứ nhất Phần Thiên kiếm quyết, miễn cưỡng tu thành tầng thứ nhất.
Hơn hai tháng sau, Thạch Việt thấy tu luyện đã tạm ổn, liền ra khỏi Chưởng Thiên Không Gian.
Khi hắn đẩy cửa phòng đi ra, phát hiện bên ngoài đang là ban ngày.
Bên trong Chưởng Thiên Không Gian hai tháng, bên ngoài chỉ mới trôi qua ba ngày, chắc giờ này điểm cống hiến cũng đã được cấp xuống.
Ra khỏi viện tử, Thạch Việt vỗ vào túi trữ vật bên hông, một chiếc mâm tròn màu đỏ bay ra, lơ lửng trước người.
Thạch Việt nhảy lên, một tay bấm niệm pháp quyết, Hồng Nguyệt Bàn lập tức phát ra hồng quang chói mắt, chở hắn bay về phía Chấp Sự điện.
"Chúc mừng a! Thạch sư đệ, nghe nói ngươi ở Phong Hỏa môn đã đại phát thần uy, lấy tu vi Luyện Khí tầng bảy đánh bại một tên đệ tử Luyện Khí tầng tám của Phong Hỏa môn." Vương Phú Quý nhìn thấy Thạch Việt, trên mặt tươi cười nịnh nọt.
"Cũng chỉ là may mắn thôi, đúng rồi, ta tới nhận điểm cống hiến, phía trên đã có phân phó chưa?" Thạch Việt khiêm tốn nói, rồi hỏi.
"Có phân phó rồi, 500 điểm cống hiến." Vương Phú Quý gật đầu, làm thủ tục nhận 500 điểm cống hiến cho Thạch Việt.
"Vương sư huynh, có nhiệm vụ nào thích hợp để tiểu đệ làm không?" Thạch Việt tiện miệng hỏi.
"Có mấy nhiệm vụ béo bở lắm, nhiệm vụ thứ nhất, bắt một con Thất Thải Linh Điệp sống cấp một cao giai, 800 điểm cống hiến; nhiệm vụ thứ hai, sâu non Hàn Băng Nga, 100 điểm cống hiến một con; nhiệm vụ thứ ba, tìm kiếm một cây Huyết Chi Thảo 300 năm tuổi trở lên, cho tông sư luyện đan làm Đồng Tử luyện đan, thời hạn ba tháng, ngẫu nhiên được chỉ điểm thuật luyện đan." Vương Phú Quý giới thiệu tỉ mỉ.
"Đa tạ Vương sư huynh chỉ điểm." Thạch Việt cảm ơn một câu, lấy ra một khối trung phẩm linh thạch đưa qua.
Với những người như Vương Phú Quý này, vừa đấm vừa xoa mới được.
Vương Phú Quý cũng chẳng khách khí, cười tủm tỉm nhận lấy.