Những người này, cầm đầu là một gã trung niên nam tử mặt mày kiên nghị, có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.

"Vãn bối Tề Kiệt của Phong Hỏa môn, không biết tiền bối là cao nhân của môn phái nào, vãn bối xin đi thông báo." Trung niên nam tử không kiêu ngạo không tự ti nói.

"Chu Chấn Vũ của Thái Hư tông, lão phu tìm chưởng môn của các ngươi có chút việc muốn thương lượng, ngươi mau đi thông truyền." Chu Chấn Vũ nhàn nhạt nói.

"Tiền bối chờ một lát, vãn bối sẽ thông báo cho sư thúc chưởng môn." Trung niên nam tử đáp lời, từ trong túi trữ vật lấy ra một viên bàn tròn màu đỏ, sau một hồi khoa tay, viên bàn tròn màu đỏ lập tức hào quang tỏa sáng, hắn thấp giọng nói vài câu.

Nói xong, hắn một tay bấm niệm pháp quyết, một đạo pháp quyết đánh vào phía trên viên bàn tròn màu đỏ.

"Đưa tin pháp khí?" Thạch Việt thấy vậy, trong mắt nhanh chóng lóe qua vẻ kinh ngạc, đưa tin pháp khí không hề tiện lợi, một tên đệ tử tuần sơn cũng có đưa tin pháp khí, thực lực của Phong Hỏa môn có thể thấy được lốm đốm.

Đệ tử Thái Hư tông khác thấy vậy, trong mắt cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.

"Phong Hỏa môn giỏi luyện chế đưa tin pháp khí, đệ tử tuần sơn phần lớn đều có một cái đưa tin pháp khí." Tuần Phấn Hoa dường như nhìn ra sự nghi ngờ trong lòng các đệ tử, mở miệng giải thích, hắn lập tức nhớ ra gì đó, có chút không yên lòng phân phó: "Từ giờ phút này, các ngươi đại diện cho Thái Hư tông, mọi hành động đều đại diện cho Thái Hư tông, chú ý lời ăn tiếng nói, chớ làm mất mặt bản tông, nếu không nghiêm trị không tha, đã rõ chưa!"

"Rõ, Chu sư thúc (Chu sư tổ)." Mọi người đồng thanh đáp.

Chu Chấn Vũ hài lòng khẽ gật đầu, còn muốn dặn dò vài câu thì một giọng nói hào sảng của nam tử từ chân trời xa truyền đến: "Ha ha, thì ra là Chu đạo hữu của Thái Hư tông tới chơi, Phong Hỏa môn chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh."

Vừa dứt lời, một đạo hồng quang từ chân trời xa bay vụt tới, sau vài cái chớp động liền dừng lại.

Hồng quang thu lại, hiện ra một bóng dáng lão giả áo bào đỏ mặt mày hồng hào, dưới chân giẫm lên một con chim lớn màu đỏ cỡ năm sáu trượng.

"Lão phu Phong Vấn Thiên, chưởng môn Phong Hỏa môn, hoan nghênh Chu đạo hữu tới chơi, xin mời vào trong." Lão giả áo bào đỏ giới thiệu qua loa một lượt rồi dẫn Chu Chấn Vũ cùng đoàn người hướng sơn môn đi vào.

Không lâu sau, lão giả áo bào đỏ dẫn Chu Chấn Vũ cùng đoàn người hạ xuống ở một sườn núi cao mấy trăm trượng, trên đỉnh vách núi có một tòa cung điện cao ngất màu đỏ, nhìn xung quanh thì núi non trùng điệp, kiến trúc san sát, có vô số tu tiên giả bay lên bay xuống.

Điều quan trọng nhất là, linh khí thuộc tính Hỏa ở đây vô cùng nồng đậm, nếu người tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa ở đây thì sẽ tốn ít công sức, tốc độ tu luyện sẽ được đề cao rất nhiều.

Lúc này, đã có một đội đệ tử Trúc Cơ Kỳ mặc trang phục Phong Hỏa môn chờ sẵn ở ngoài điện, dẫn đầu là một trung niên nam tử dáng người cao gầy.

"Lý sư điệt, các ngươi đưa môn nhân đệ tử của Chu đạo hữu đi Huyền Hỏa phong an trí ở viện đón khách, nhất định phải chiêu đãi cho tốt đạo hữu của Thái Hư tông, không được chậm trễ." Phong Vấn Thiên một mặt nghiêm nghị phân phó với trung niên nam tử.

"Dạ, sư thúc chưởng môn." Trung niên nam tử đáp.

"Các ngươi an phận ở chỗ ở, khi nào có phân phó của ta thì mới được chạy loạn." Chu Chấn Vũ có chút lo lắng dặn dò.

Thạch Việt cùng những người khác đồng thanh đáp ứng rồi ngự khí đi theo trung niên nam tử rời đi.

"Chu đạo hữu, xin mời." Phong Vấn Thiên làm một động tác mời, đưa Chu Chấn Vũ vào trong điện.

Hai người vừa mới ngồi xuống, một nữ tử trẻ tuổi mặt mày thanh tú liền bưng một cái khay đi tới, trên khay có một ấm trà bốc hơi nóng cùng hai chén trà.

Nữ tử trẻ tuổi rót cho hai người một chén trà thơm rồi lui xuống.

"Chu đạo hữu, hãy thử đặc sản linh trà Hỏa Long trà của Phong Hỏa môn chúng ta xem, trà này phải trăm năm mới có thể hái được, lại chỉ sao chế được mấy chục cân, hương vị coi như không tệ." Phong Vấn Thiên cười nói.

Chu Chấn Vũ cúi đầu nhìn nước trà màu đỏ, uống cạn một hơi, hai mắt sáng lên, khen ngợi: "Trà ngon, đáng tiếc tại hạ không phải tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa, nếu không một chén trà này có thể bổ sung cho những ngày khổ tu."

"Nếu thích trà ngon thì Chu đạo hữu cứ uống thêm vài chén." Phong Vấn Thiên cầm bình trà lên, rót cho Chu Chấn Vũ một chén.

Chu Chấn Vũ uống cạn một hơi, mở miệng nói: "Chuyện trà tính sau, tại hạ đường xa tới quý phái, cũng không phải vì uống trà."

"À, Chu đạo hữu có gì cứ nói thẳng, lão phu nếu có thể giúp chắc chắn sẽ giúp." Phong Vấn Thiên híp mắt một cái, uống cạn nước trà.

"Tại hạ đại diện Thái Hư tông, muốn mượn Huyễn Quang Kính của Triệu Huyền Cơ Triệu trưởng lão quý phái dùng một lát, không biết quý phái có tiện không?" Chu Chấn Vũ trầm mặt xuống, một mặt nghiêm trọng nói, trong mắt tràn đầy vẻ mong chờ.

"Chu đạo hữu muốn mượn Huyễn Quang Kính của Triệu sư đệ dùng một lát, ngươi trực tiếp nói với Triệu sư đệ là được rồi, nói với lão phu có tác dụng gì?" Phong Vấn Thiên nhàn nhạt nói.

"Phong đạo hữu, ngươi chẳng phải không biết, bởi vì chuyện năm đó mà Triệu Huyền Cơ Triệu đạo hữu của quý phái đối với người Thái Hư tông chúng ta luôn không có sắc mặt tốt, nếu tại hạ mở miệng tương tá với hắn, chỉ sợ hắn chưa chắc sẽ đồng ý." Chu Chấn Vũ cười khổ nói.

"Huyễn Quang Kính là pháp bảo bản mệnh của Triệu sư đệ, coi như lão phu mở miệng thì hắn cũng chưa chắc đã cho mượn, ta thấy Chu đạo hữu vẫn nên từ bỏ đi!" Phong Vấn Thiên lắc đầu, nói một cách đầy thâm ý.

"Tại hạ cũng biết Huyễn Quang Kính là pháp bảo bản mệnh của Triệu trưởng lão quý phái, bởi vậy, tại hạ muốn mời Triệu đạo hữu đến Thái Hư tông chúng ta một chuyến, giúp chúng ta một chút chuyện nhỏ, đương nhiên, tuyệt đối sẽ không để cho Triệu trưởng lão quý phái đi tay không, nếu Triệu đạo hữu đồng ý đi một chuyến, bình Tăng Nguyên Đan này là của Triệu đạo hữu, nghe nói Triệu đạo hữu bị kẹt ở Kết Đan sơ kỳ nhiều năm, có bình Tăng Nguyên Đan này, chắc hẳn Triệu đạo hữu không lâu nữa sẽ tiến giai Kết Đan trung kỳ." Chu Chấn Vũ nói rõ từng chữ từng câu, nói xong liền lật tay lấy ra một bình sứ màu trắng.

Thấy tình hình này, Phong Vấn Thiên có chút động lòng, nhưng vẫn chưa mở miệng đáp ứng chuyện này.

"Nếu Phong đạo hữu đồng ý giúp đỡ thuyết phục Triệu đạo hữu, hai gốc Xích Hỏa Sâm năm trăm năm tuổi này là của đạo hữu." Chu Chấn Vũ thấy vậy, nghĩ một chút rồi từ trong tay áo lấy ra hai hộp gỗ màu đỏ, mở ra xem, bên trong mỗi hộp đều có một gốc nhân sâm đỏ dài hơn một thước, tỏa ra một luồng hỏa linh khí nồng đậm.

Trong mắt Phong Vấn Thiên lóe lên một tia kinh ngạc, hắn suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: "Tại hạ không hứng thú với hai gốc Xích Hỏa Sâm này, Chu đạo hữu cứ thu lại đi!"

"Phong đạo hữu, đây chính là hai gốc Xích Hỏa Sâm năm trăm năm tuổi, hiện tại linh dược cao niên trong tu tiên giới càng ngày càng ít, ngươi chỉ cần động miệng thôi mà, hai gốc Xích Hỏa Sâm năm trăm năm tuổi vẫn chưa đủ?" Chu Chấn Vũ cau mày nói, thần sắc có chút không vui.

"Chu đạo hữu hiểu lầm rồi, lão phu ngược lại rất sẵn lòng giúp đỡ, chỉ có điều nếu ta thuyết phục Triệu sư đệ đi cùng ngươi một chuyến, thì Dương Kỳ Dương trưởng lão của quý phái có thể giúp ta luyện chế một lò đan dược được không, Chu đạo hữu thấy thế nào?" Phong Vấn Thiên lắc đầu, híp mắt lại, cười như không cười hỏi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play