“Anh là ai? Sao lại biết tên tôi?” Minh Châu cau mày nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt vừa lạ lẫm vừa đầy cảnh giác. Trong đôi mắt cô, không hề có chút kinh ngạc hay quen thuộc nào.
Tiêu Nhất Hạc thoáng sững người, theo bản năng buông bàn tay nhỏ nhắn của Minh Châu ra.
Phía trước, Long Dịch khẽ nhíu mày, tâm trạng lập tức trầm xuống. Gã đàn ông vừa mới giữ lấy Minh Châu kia… sao lại giống hệt vị hôn phu của cô ở thế giới hiện đại đến vậy? Không, không phải giống – hắn chính là người đó mới đúng. Dù sao lúc ấy, khi Minh Châu và cô nữ sinh kia cùng ngã xuống vực sâu, chẳng phải vị hôn phu của cô cũng vì cố cứu người mà ngã theo hay sao?
Bàn tay Long Dịch siết chặt lại. Ở xã hội hiện đại, giữa họ có khoảng cách quá lớn, cho dù anh có yêu cô cũng chẳng thể đường hoàng nói ra. Nhưng bây giờ thì khác rồi. Danh phận đã thay đổi, hoàn cảnh cũng chẳng còn như trước, vậy thì anh còn do dự điều gì?
Không chỉ riêng Long Dịch, những người đàn ông có mặt trong buổi yến hội hôm ấy cũng đều nhìn Tiêu Nhất Hạc bằng ánh mắt bất mãn. Hắn ngang nhiên chạm vào Minh Châu trước mặt họ — đó là điều không thể chấp nhận.
Ngay lúc đó, Bạch Dạng cùng những người hầu đi theo phía sau các quý cô cuối cùng cũng đã vào đến nơi.
Bọn họ không được đi cùng các quý cô ngay từ đầu, chỉ được phép lặng lẽ theo sau nên bước vào có phần muộn hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play