Chuyện có trừng phạt hay không, Minh Châu chẳng buồn trả lời hắn.
Nhưng...
Cô bước xuống giường, chân còn đau nên chưa đứng thẳng được, suýt nữa lại ngã ngửa ra giường. Bạch Dạng giật thót trong lòng, theo phản xạ liền định đứng dậy đỡ lấy cô. Thế nhưng, khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc kia, anh lập tức khựng lại.
Minh Châu lặng lẽ bước tới trước mặt Bạch Dạng.
Là một sĩ quan mang gene ưu tú hạng cao, các giác quan của Bạch Dạng vốn cực kỳ mẫn cảm. Minh Châu rõ ràng không xịt nước hoa, trên người thanh sạch đến mức không có lấy nửa phần hỗn tạp, vậy mà anh lại chắc chắn rằng mình vừa ngửi thấy một mùi hương rất dịu nhẹ. Đó là thứ hương tự thân cô toát ra, từ sâu trong huyết nhục mà thành. Hương thơm như câu hồn đoạt phách, mềm mại mà đầy dụ hoặc. Giây phút ấy, Bạch Dạng phải gồng mình vận hết tự chủ mới không thất lễ trước mặt Minh Châu.
“Lúc trước là anh cố tình, đúng không?” Minh Châu bất ngờ lên tiếng, giọng điệu lạnh như sương giá.
Bạch Dạng thoáng ngơ ngác, chưa kịp hiểu cô đang nói đến chuyện gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play