Tỉnh lại khi sắc trời đã ngả về chiều.
“Bệ hạ.” Vị ngự y bên cạnh hầu hạ từ đầu lập tức có phản ứng, thấy Hoàng thượng mở mắt liền vội vàng tiến lên, lại một lần nữa bắt mạch tra xét.
Ngụy Ngọc không cất lời, để mặc ngự y kiểm tra thân thể, ánh mắt hắn lại dừng ở vài vị đại thần đang quỳ bên dưới. Đặc biệt là người đứng đầu trong đó—Uy Viễn hầu—ánh mắt hắn dừng lại trên thân người này lâu hơn hẳn.
Uy Viễn hầu cả người khẽ run, không hiểu vì cớ gì, chỉ cảm thấy ánh mắt bệ hạ khiến lòng mình bất giác sinh ra tội ý, cúi gằm đầu xuống, không dám đối diện.
Dưới sự dìu đỡ của thái giám, Ngụy Ngọc ngồi ngay ngắn trở lại trên tháp.
“Thân thể Trẫm… có vấn đề gì chăng?” Hắn nhàn nhạt hỏi.
Ngự y do dự lắc đầu: “Thân thể bệ hạ không có trở ngại gì lớn. Chỉ là nhất thời tâm khí tổn thương, vì chuyện lo nghĩ trong lòng mà u uất tích tụ, buồn bực thương tâm, cho nên mới thổ huyết mà ngất đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play