“Ngươi theo hầu bên cạnh bản vương gia đã ba năm, nhưng có từng nghĩ đến… về sau sẽ ra sao không?”
Về sau?
Hạnh Nhi sắc mặt thoắt chốc tái nhợt. Lời này… Thế tử gia có ý gì? Chẳng lẽ... chàng thật sự định đem nàng gả đại cho một kẻ sai vặt, hay thậm chí là tùy tiện đuổi đi, không cần nàng nữa?
Ba năm nay, Thế tử gia chưa từng chạm vào nàng, không những thế, chỉ cần nàng có chút cử chỉ vượt khuôn phép là lập tức bị trách phạt nghiêm khắc. Rất nhiều khi ánh mắt chàng nhìn nàng đều chất chứa phiền muộn cùng chán ghét, như thể chỉ chực chờ một cơ hội thích đáng để rũ bỏ nàng hoàn toàn.
Hiện giờ, Thế tử gia đột nhiên hỏi nàng như vậy, chẳng lẽ là đã không còn muốn nhẫn nhịn nữa, mà lại muốn đợi nàng chủ động mở miệng cầu xin rời khỏi phủ? Nếu vậy, mẫu thân chàng – Hầu phu nhân – cũng có lý do để không giữ nàng lại.
Thế nhưng... nàng không muốn đi.
Thế tử gia trời sinh phong tư tuấn lãng, phẩm hạnh đoan chính, là người quang minh lỗi lạc. Tuy chàng nghiêm khắc, nhưng chỉ cần nàng không chạm đến giới hạn của chàng, thì đối với nàng cũng không tính là tệ bạc. Mà lòng nàng, sớm đã lặng lẽ phó thác cho người kia, làm sao có thể dễ dàng đoạn tuyệt, chật vật rời đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play