“Hoàng thượng Sở triều,” Tấn Vương cất tiếng, ngữ khí tuy ôn hoà nhưng trong đó lại ẩn chứa lạnh lẽo, “việc liên quan đến danh dự của nữ nhân, chẳng phải là chuyện mà một người có thể tuỳ tiện mở miệng vu vạ. Khắp thiên hạ đều biết, phu nhân Ngu quốc từng là chính thê do bổn vương đích thân cưới hỏi. Bổn vương kính ngài là thiên tử Sở triều, nhưng không có nghĩa là sẽ để mặc ngài tuỳ ý nhục mạ phu nhân Ngu quốc.”
Lâm Cẩm Hi: “……”
Y nhìn Tấn Vương, khoé môi chợt cong lên, ánh mắt như phủ sương lạnh lại hàm chứa chút châm chọc mịt mờ.
Thú vị thật đấy, quá mức thú vị. Rõ ràng đã biết người đêm đó là Thi Minh Nguyệt, rõ ràng cũng đã rõ Minh Châu lừa gạt hắn, vậy mà vẫn còn không nỡ buông tay sao? Vẫn còn muốn tự dối lòng che giấu sự thật, cố chấp bảo vệ nàng?
Không thể không thừa nhận, một Tấn Vương như vậy, thật khiến người khác thất vọng.
Lâm Cẩm Hi không buồn tranh luận cùng Tấn Vương nữa. Hắn quay đầu, ánh mắt rơi lên người Minh Châu, giọng điệu nhẹ nhàng như gió xuân:
“Minh Châu, con của chúng ta đâu? Vì sao đến giờ vẫn chưa để nó gặp ta – thân sinh phụ thân của nó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT