Trong trà lâu, Hoàng thượng đã đợi Minh Châu thật lâu. Đến khi người cho rằng nàng sẽ không đến nữa, thì Minh Châu đội mũ sa kín mít, chậm rãi được người hầu đưa vào, cung kính hành lễ xin được yết kiến.
“Minh Châu.” Hoàng thượng mỉm cười, chủ động tiến lên nắm lấy bàn tay mềm nhỏ của nàng, “Trẫm còn tưởng ngươi sẽ không tới.”
“Tử Sở…” Nàng khẽ gọi một tiếng, để mặc cho Hoàng thượng tháo chiếc mũ sa trên đầu xuống. Sau khi người nhẹ nhàng đặt chiếc mũ qua một bên, Minh Châu liền tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo người, giọng nhỏ như tơ:
“Thiếp tới rồi.”
Không phải lần đầu tiên Minh Châu gọi tên Hoàng thượng, nhưng mỗi lần nghe nàng nhẹ nhàng gọi như vậy, cả linh hồn của người như bị tê dại, thân thể không tự chủ được mà run lên.
“Ừm…” Người nhẹ xoa sau vành tai nàng, giọng cũng mềm đi.
“Ngài gọi thiếp đến… là có điều gì muốn nói sao?” Minh Châu khẽ cọ vào lồng ngực người, ôn nhu hỏi ra mục đích mình đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT