Cái tiểu tử thúi này! Biết rõ thân mình sinh ra đã có sức mạnh kinh người, vậy mà mỗi lần động thủ lại không biết nương nhẹ, cứ thế mà nện người ta đến bầm dập. Hắn có từng nghĩ đến phụ vương hắn phải khổ sở thế nào mới dẹp yên nổi một màn hỗn loạn do hắn gây ra?
“Phụ vương.” Tiểu Tiện Chi chớp đôi mắt tròn xoe, trong suốt như nước, lộ vẻ đáng thương, rụt rè nhìn Tấn Vương, “Nhi thần không muốn ở Phật đường nữa. Nơi này ban đêm vừa tối vừa lạnh, lại vắng vẻ đáng sợ… Nhi thần có thể trở về viện nhỏ của mình được không?”
“Đương nhiên là không thể!” Tấn Vương trừng mắt quát nhẹ. Nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo như tượng ngọc của tiểu nhi tử, cơn giận trong ngực liền nhanh chóng tiêu tan. Tuy trên mặt còn giữ vẻ nghiêm khắc, nhưng lời nói ra lại như nước chảy êm đềm: “Bây giờ mà để ngươi về, phụ vương biết ăn nói sao với mẫu phi ngươi? Nhưng ngươi chớ lo, phụ vương sẽ ở lại đây cùng ngươi.”
“Dạ thôi…” Tiểu Tiện Chi xụ mặt thất vọng. Hắn đã quen rồi! Từ khi hiểu chuyện tới nay, hắn chưa từng thấy phụ vương mình dám cãi lại mẫu phi một câu. Mỗi lần hắn bị mẫu phi trách phạt, phụ vương chỉ biết ở bên cạnh cùng chịu khổ. Hy vọng phụ vương phản kháng mẫu phi? Thôi đi, còn không bằng mong thái dương mọc lên từ phía tây!
Nhưng mà…
“Phụ vương, nhi thần buồn ngủ quá…” Tiểu Tiện Chi lí nhí nói, thanh âm vẫn còn mang theo nãi khí, vừa nói vừa ngáp dài mấy cái liên tiếp.
“Ngủ đi, phụ vương ôm ngươi.” Tấn Vương dịu dàng đem thân thể nhỏ bé mềm mại của nhi tử ôm vào lòng, cởi áo ngoài khoác lên người hắn, cẩn thận như che chở một món bảo vật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT