Cái dáng vẻ chẳng có xíu tiền đồ này của Tưởng Thầm khiến Tô Đề không nhịn được, phải véo mạnh vào eo anh ấy một cái.
Nhưng tên cậu ấm này chẳng thèm đếm xỉa.
Hôm nay, anh ấy thà bỏ cái eo này cũng phải bắt tay được với Vinh Thiệu Đình.
Tô Đề cười khẩy, khẽ nói với người đàn ông: “Đây là anh họ của tôi, Tưởng Thầm.”
Vinh Thiệu Đình không hề tỏ vẻ bề trên, bắt tay với anh ấy bằng thái độ rất hòa nhã: “Hân hạnh, cậu Tưởng.”
Tưởng Thầm kích động đến mức suýt thì quỳ rạp xuống.
Vậy mà Vinh Thiệu Đình lại nói “hân hạnh” với anh ấy, cậu ấm cảm thấy nửa đời sau của mình có thể đi ngang* ở Cảng Thành rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT