Thời gian trôi như nước chảy.
Tình cảm của Tô Văn và Lương Kính Trạch ngày càng nồng ấm hơn trong những ngày tháng bình yên.
Chiếc nhẫn hai người đeo trên ngón giữa bàn tay trái như đang tuyên thệ chủ quyền của đối phương với những người xung quanh.
Thoắt cái đã đến chiều tối thứ Sáu.
Tại phòng khách biệt thự nhà họ Lương, mẹ Lương thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bố Lương ở đối diện mặc một bộ đồ Trung Sơn, thong thả nâng chén trà nhấp một ngụm.
“Bà vội cái gì, chẳng phải Kính Trạch nói 6 giờ mới về đến nhà sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT