Một giờ sau.
Lương Kính Trạch lái xe trở về Thủy Ngạn Giai Uyển.
Tâm trạng của Tô Văn đã ổn định hơn rất nhiều.
Nhưng trong lòng vẫn cảm thấy áy náy, cô ấy cố gắng vực dậy tinh thần, nói: “Hôm khác tôi mời anh ăn cơm.”
Lương Kính Trạch đậu xe bên lề đường: “Đi thôi, tôi đưa em vào trong.”
“Không cần đâu.”
“Em cứ coi như tôi rảnh rỗi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play