Tô Đề chớp chớp mắt, tay cầm chai rượu rụt về: “Sao thế ạ, đắt lắm sao?”
"Không đắt." Vinh Thiệu Đình lau đi vệt rượu bên khóe môi cô: “Nhưng nhà chỉ có một chai thôi, nếu em thích, sau này anh sẽ cho người chuẩn bị thêm.”
Tô Đề nghe vậy thì yên tâm, vui mừng ra mặt, tiếp tục rót rượu uống.
Vinh Thiệu Đình nhân cơ hội quan sát cô.
Một lúc sau, anh đi đến kết luận.
Cô nhóc này thật sự là thèm rượu, chứ không phải tâm trạng không tốt nên mượn rượu giải sầu.
Vinh Thiệu Đình không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười vì sự lo lắng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT