* 出恭 /chū gōng/: Đi vệ sinh. Tên gọi này xuất phát từ thời xưa, các học giả phải xin thẻ "出恭入敬" khi rời khỏi chỗ ngồi để đi vệ sinh. Một cách nói tránh cho việc đi tiểu và đại tiện.
Mấy đứa nhỏ nhà họ Mai, từ lão đại Mai Thanh Diệu mạnh mẽ tính khí hơi nóng nảy, đến cặp song sinh Mai Thanh Hoảng và Mai Thanh Dục, hay tiểu cô nương Mai Thanh Ánh ít nói, đứa nào đứa nấy sinh ra đều có diện mạo rất xinh đẹp, khiến người khác vừa nhìn đã thích. Hơn nữa, bọn trẻ còn được giáo dục tốt, nên luôn được người dân ở thôn Lưu Kim yêu mến.
Nghe thôn dân nói chỉ không ưa mình nhưng vẫn lên tiếng bênh vực bốn đứa nhỏ nhà họ Mai, Kiều Họa Bình rất hài lòng, gật đầu một cái: “Thấy chưa, mắt mọi người vẫn còn sáng suốt đấy.”
Cô cười khẽ, rồi giơ hai tay ra trước mặt.
Mọi người không hiểu, nhíu mày.
Riêng Mai Thanh Dục như chợt hiểu ra điều gì, ánh mắt lập tức sáng lên.
“Giơ móng vuốt làm gì đấy?!” Bà Hứa mắng ầm lên, “Mỗi ngươi có móng vuốt chắc?! Lại muốn dùng móng vuốt để câu dẫn ai à, cái đồ hạ tiện này?!”
Kiều Họa Bình làm như không nghe thấy tiếng chó sủa, hoàn toàn phớt lờ.
Cô cười tươi tắn nói: “Mọi người nhìn xem, lúc nãy ta và mấy đứa nhỏ nhà ta đang ăn thịt thỏ nướng, tay ai cũng còn dính dầu mỡ bóng loáng đây này. Thế mà mụ già thối tha này lại la hét bảo ta với mấy đứa nhỏ đánh mụ ta, bắt nạt mụ ta. Vậy mọi người có thể lại kiểm tra quần áo của mụ ta và đứa nhỏ kia xem có dính mùi dầu thịt thỏ nướng không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play