Từ ngày hôm đó trở đi, bốn đứa nhỏ nhà họ Mai bắt đầu luyện tập bắn cung nhỏ.
Thôn dân thôn Lưu Kim đều không hiểu nổi.
Chạy nạn đã đủ mệt rồi, thế mà họ Kiều lại để mặc bốn đứa nhỏ tiêu tốn sức lực thế này.
Chẳng lẽ… làm mẹ kế thật sự không thương con?
Ngày này qua ngày khác, bọn họ đi đường núi này, bàn chân đã mòn gót, thức ăn cũng gần như cạn kiệt, tinh thần ai nấy đều mệt mỏi đến mức có thể chạm đất là ngủ, vậy mà bốn đứa nhỏ nhà họ Mai, mỗi ngày lại sinh long hoạt hổ*, cứ đến giờ nghỉ là cầm cung nhỏ đi luyện bắn cung.
Người trong thôn đều coi cung của bốn đứa nhỏ nhà họ Mai là đồ chơi để bọn nhỏ nghịch ngợm.
Bọn chúng có khoảng thời gian quý giá để nghỉ ngơi, thế mà không chịu thành thật nghỉ cho tốt, lại đội cái nắng chang chang mà luyện tập bắn cung, đúng thật là tiểu hài tử không hiểu chuyện.
Thế nhưng, bốn đứa nhỏ nhà họ Mai lại rất kiên định. Từ Mai Thanh Diệu tám tuổi cho đến Mai Thanh Ánh bốn tuổi, chẳng than khổ cũng chẳng kêu mệt, chăm chỉ luyện tập.
Ban đầu, người dân trong thôn cũng khuyên nhủ vài câu, nhưng thấy chúng đều không nghe lời thì đành mặc kệ, chỉ coi bọn nhỏ như trò cười.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT