Chàng trai trẻ kia tên là Cố Tam Khê.
Nghe nói vì mẹ hắn ta sinh hắn đúng lúc ở bên khe suối nên mới đặt tên vậy.
Cố Tam Khê mặt mũi đỏ ửng, gãi đầu xấu hổ: “…Tẩu tẩu, nhưng mà, con lợn rừng này không phải do ta săn đâu.”
Hai người tẩu tẩu đang vui vẻ bàn xem nên chia con lợn rừng này thế nào, nghe vậy, thì đều sững lại.
Sau đó họ phá lên cười: “Tam đệ à, nói gì vậy? Con lợn rừng này không phải cậu săn, chẳng lẽ là họ Kiều kia săn à?”
Kiều Hoạ Bình lúc này cũng đang nhận được ánh mắt sùng bái và không thể tin nổi từ bốn đứa nhỏ.
Mai Thanh Diệu mặt đỏ bừng vì kích động, đưa tay chọc chọc vào cái mõm của con lợn rừng, cười ngây ngô: “Là lợn rừng thật nè! Thật đó! To ghê luôn á!”
Kiều Hoạ Bình nghiêm túc chỉnh lại: “Con lợn rừng này, ở trong bầy lợn rừng thì chỉ được xem là nhóc con thôi. Nếu gặp phải loại lợn rừng to khỏe thiệt sự, thì một mình ta, tám phần mười là phải bỏ chạy.”
Bên cạnh, Mai Thanh Hoảng ngây ngốc đứng đó, trong đầu thì tràn ngập mấy công thức: nào là lợn rừng bằng với thịt viên, thịt nướng, thịt xào ngồng tỏi…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play