Kiều Hoạ Bình ra khỏi hang động. Vốn dĩ bầu trời đêm từng đầy sao, không biết từ khi nào đã bị những đám mây đen lớn u ám kéo tới che kín.
Có lẽ vì vẫn đang ở trên núi, mây đen đè thấp như một tấm màn bông, mang theo cảm giác áp bức như trời sắp đổ sập xuống núi.
Thậm chí Kiều Hoạ Bình vừa hít thở đã có thể cảm nhận được hơi nước ẩm ướt trong không khí.
Quả nhiên sắp mưa rồi!
Ba người thôn dân đang canh đêm đốt một đống lửa bên ngoài, vây quanh ngọn lửa lơ mơ buồn ngủ.
Kiều Hoạ Bình đẩy họ dậy, chỉ lên trời: “Trời sắp mưa rồi, khẩn trương gọi mọi người ở bên ngoài dậy, vào hang trú mưa đi.”
Ba người thôn dân giật thót mình, tỉnh táo ngay lập tức, ngẩng đầu nhìn, mới phát hiện quả nhiên như lời Kiều Hoạ Bình nói, trời u ám như này, hiển nhiên là sắp đổ mưa.
Ba người thôn dân canh đêm khẩn trương, cấp bách đánh thức những người đang ngủ dưới vách đá tỉnh dậy, bảo họ vào hang trú mưa.
Mọi người vội vã ôm chăn chiếu chạy vào trong hang trú mưa. Tiếng bước chân hỗn loạn, người cũng lộn xộn, mấy hang động lập tức chật kín người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT