Nếu vụ án này thật sự có liên quan đến ngành du lịch, vậy thì không thể nào lại không có lấy một chút tin đồn hay lời bàn tán nào lọt ra ngoài. Vương Viễn Đằng định lấy danh nghĩa cố vấn du lịch, đi thăm dò trước vài câu chuyện.
Sầm Liêm hoàn toàn tán thành hành động của anh ta. Dù gì trước đây anh cũng từng làm công tác quần chúng, biết rõ trong những câu chuyện ngoài chợ hay đầu ngõ, có khi chứa cả tấn thông tin hữu ích.
Sự việc được chốt lại, mọi người lại có tinh thần ăn khuya hơn hẳn.
“Ủa, tôi vừa nghĩ ra một chuyện,” Đường Hoa đột nhiên nhớ tới gì đó, “Lỡ như mai tôi với Tề ca ra sa mạc dạo một vòng, lại thật sự đào được một cái xác mới thì sao?”
Sầm Liêm suýt chút nữa bị nghẹn, muốn bịt miệng cậu ta lại.
“Vậy thì coi như cậu cứu cả đội rồi, tốt nhất là xác còn nguyên, mang theo giấy tờ tuỳ thân, trước khi chết còn xuất hiện trong vùng theo dõi.” Sầm Liêm nói một cách đầy thành kính.
“Cậu hứa rồi đấy nhé!” Đường Hoa trợn mắt, “Mà thực sự có chuyện đó thì phải mời tôi ăn cơm một tháng!”
“Yên tâm!” Sầm Liêm gật đầu chắc như đinh đóng cột, nhưng trong lòng thì biết loại chuyện tốt đó đời nào xảy ra. Cùng lắm chỉ là ảo tưởng của mấy đứa hay làm đêm mà thôi.
Đêm hôm đó, Sầm Liêm nằm mơ. Trong mơ, Đường Hoa thật sự đào được một cái xác nguyên vẹn. Khi anh cùng pháp y Lâm chuẩn bị giám định thi thể thì cái xác nam kia bỗng bật dậy, tự khai báo họ tên, số chứng minh thư, sau đó còn chỉ luôn ra hung thủ là ai.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play