Từ khu phục vụ rời đi, gió trên đường càng lúc càng mạnh, mãi đến khi vào địa phận thành phố Lương Châu mới bắt đầu dịu lại.
“Lần này coi như may, ít ra không đụng phải bão cát.” Tề Vân Long vừa sắp xếp cho cả nhóm nghỉ ngơi, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ – gió vẫn thổi phần phật. “Năm nay gió cát dữ hơn năm ngoái nhiều.”
Sầm Liêm vẫn nhớ chuyện Tề Diên nhắc ban chiều về gió sa mạc. Đợi đến lúc ổn định ở khách sạn, anh mới tra lại dự báo thời tiết trong hai tuần trước và sau cái ngày phát hiện đám xương trắng.
Kết quả đúng như dự đoán – trong vòng bốn ngày trước khi phát hiện thi thể, Lương Châu và vài châu thị lân cận đều xuất hiện bão cát và các hiện tượng thời tiết cực đoan.
“Nếu nói không liên quan thì cũng khó tin thật.” Đường Hoa cũng đang ngồi lướt điện thoại, gật gù, “Chỉ có điều sa mạc thì lúc nào chả có gió lớn. Kể cả nếu xương cốt thật sự được chôn dưới mấy bụi lạc đà như bọn mình đoán, thì cũng khó mà xác định chính xác vị trí.”
Sầm Liêm gật đầu. Hướng này đúng là có manh mối, nhưng quá khó tra.
Tận dụng thời gian ăn khuya lúc nửa đêm, anh gọi mấy người tới phòng họp không chính thức – thực ra là căn phòng khách sạn của mình, vừa ăn cơm hộp vừa thảo luận.
“Biết ngay anh gọi bọn em lên giữa đêm thì chắc chắn không phải chuyện gì hay ho rồi mà.” Khúc Hàm vừa gặm xiên nướng vừa oán thán. “Khuya thế này còn họp hành gì nữa không biết.”
“Lũng tỉnh đặc biệt giao phó vụ này, thời gian chúng ta không nhiều đâu.” Võ Khâu Sơn thay mặt Sầm Liêm nói ra suy nghĩ của cả hai. “Đêm nay họp gọn một lượt, mai chia hướng điều tra luôn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play