Sau khi Đường Hoa rời đi, Sầm Liêm nhìn vào thông tin hộ tịch của Vương Tử Mặc, xác nhận xung quanh không ai chú ý tới hành động của mình, liền lặng lẽ kích hoạt kỹ năng "thông cảm".

Trước khi bắt đầu, trong đầu anh vẫn đang lặp đi lặp lại một câu hỏi:

Loại "Phạm Tội Ký Lục" như tội vứt xác, khi anh dùng kỹ năng thì sẽ là góc nhìn của người chết hay của kẻ vứt xác?

Khi trước mắt tối sầm lại, và tầm nhìn rơi vào một chiếc thuyền, Sầm Liêm cảm thấy có phần yên tâm hơn chút.

Chỉ là... sau khi thấy túi đựng thi thể màu đen trong tay, và trên túi còn đè theo một hòn đá lớn... anh lập tức hiểu ra vì sao không thể là góc nhìn của người chết.

Đầu đã bị nhét vào bụng, nếu là từ góc nhìn của người chết thì chắc chỉ toàn thấy cấu trúc bên trong khoang bụng thôi.

Thật sự là... quá địa ngục.

“Lẹ lên, ném nó xuống đi, thúi muốn chết.”
Một giọng nói xa lạ vang lên sau lưng.

Tầm nhìn của Vương Tử Mặc xoay nhẹ, giúp Sầm Liêm có thể nhìn rõ tình hình trên thuyền.

Đây là một chiếc thuyền sắt đã rỉ sét loang lổ, nhìn là biết đã được dùng nhiều năm. Vương Cùng Tân lúc này đang đứng phía sau Vương Tử Mặc, cùng nhau nâng một túi đựng thi thể khác.

Hai người phối hợp khá ăn ý, nhân lúc trời tối ném túi thi thể cùng cục đá vào trong hồ chứa nước.

Sầm Liêm tranh thủ lúc Vương Tử Mặc vô tình ngẩng đầu, quan sát được ánh trăng. Dựa vào góc độ ánh trăng, có thể đoán ra thời điểm này là sau nửa đêm.

“Đi nhanh, đừng để bị phát hiện.”
Vương Cùng Tân vừa dứt lời, tầm nhìn của Sầm Liêm cũng lập tức rời khỏi, quay trở lại Hội đồng thôn Viên Gia Miếu.

Không nghi ngờ gì nữa, hai kẻ vứt xác chính là bọn họ. Sầm Liêm nhớ rất rõ, trên chiếc thuyền mà bọn chúng sử dụng có một hàng số hiệu đã mờ do rỉ sét — có lẽ là mã sản xuất được sơn khi xuất xưởng.

Hai người hành động vào ban đêm, rõ ràng có ý tránh né. Nhưng với số người trong thôn hiện đang hiện ra dòng chữ "bao che" trên đầu, có thể đoán sau vụ vứt xác đó, không ít người trong thôn đã biết chuyện.

Xem ra, ít nhất về phần vứt xác, trí thông minh của hai tên này có hạn.

Nhưng… từ 30 giây trải nghiệm góc nhìn của kẻ vứt xác đó, anh vẫn không tìm ra được hung thủ thật sự đã giết chết Trần Gia Lộ.

Thấy Sầm Liêm ngồi đó, ánh mắt như đang trôi dạt đâu đâu, Phó sở trưởng đồn công an trấn Võ Khâu — Hồ Hiểu Đông — đi tới bắt chuyện.

Trước đó, nhìn tên "Hồ Hiểu Đông", Sầm Liêm cứ tưởng là một người đàn ông. Gặp mặt mới biết là một phụ nữ hơn 40 tuổi.

“Sở trưởng Hồ, bình thường các cô có quản lý mấy chiếc thuyền trong thôn không?”
Chưa kịp nói gì, Sầm Liêm đã hỏi trước.

Hồ Hiểu Đông liếc nhìn ra bên ngoài, hạ giọng nói:

“Có quản chứ, nhưng tụi tôi cũng không thể suốt ngày canh mấy cái thôn đó được. Hồ chứa nước lớn vậy, đập thì dài, tụi tôi với mấy người quản lý bên hồ nhiều khi cũng phải... thấy mới xử lý được. Phát hiện thuyền lậu thì phạt, nhưng nói thật, thôn dân chèo thuyền xuống hồ ngày thường vẫn nhiều lắm.”

Mấy chuyện này cũng chẳng phải bí mật gì. Ai nhìn vào cũng biết, một khu vực hồ chứa nước rộng như vậy, chỉ dựa vào đồn công an và mấy người quản lý thì căn bản không thể ngăn hết chuyện thôn dân xuống đó làm chuyện riêng.

Dù là để đánh bắt cá hay lén vứt rác, chỉ khi bị bắt quả tang mới có thể xử lý.

“Sầm đội, thật ra tôi tìm anh cũng là vì chuyện hồ chứa nước,” Hồ Hiểu Đông bước vào vấn đề chính, “Bên tôi chuẩn bị cho người dọn hồ, nhưng nghe nói các anh đang điều tra án mạng, nên muốn hỏi là có cần giữ nguyên hiện trạng không?”

Việc rửa hồ chứa nước là chuyện lớn. Giờ đã vào tháng Sáu, thuê công ty đến rửa cũng phải mất mười ngày nửa tháng mới xong.

“Là rửa toàn bộ hồ chứa luôn à?”
Sầm Liêm nghe xong hơi bất ngờ, tâm trạng cũng vui lên trông thấy. Anh vốn còn đang tính xin kinh phí để cho người lặn xuống tìm mảnh thuyền bị vứt, ai ngờ cơ hội tự dâng tới cửa.

Hồ Hiểu Đông gật đầu:
“Phải, rửa toàn bộ. Nhưng vì có án mạng nên tôi mới hỏi trước. Nếu bên anh cần giữ hiện trạng, tôi có thể xin trì hoãn.”

Đúng là một cái gối đầu tuyệt vời được gửi tới kịp lúc. Dù việc rửa hồ không phải công việc của ngành công an, nhưng đã có án xảy ra thì ban quản lý bên hồ chắc chắn không dám tự tiện hành động mà chưa hỏi ý kiến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play