Cánh cổng lớn của khu chung cư phía sau chỉ có dàn giáo còn sót lại phát ra tiếng “kẽo kẹt” không ngừng, tiếng bước chân liên tục không dứt từ xa tới gần phía trước, nhưng những âm thanh này vốn rất dễ thu hút sự chú ý của mọi người đều bị Clay bỏ qua hoàn toàn. Ánh mắt của thanh niên có dáng người thon dài chỉ dừng lại ở bên Tô Nguyên.
Ánh mắt Tô Nguyên dịch chuyển sang một bên liền nhìn nhau với Clay.
Clay dường như rất vui lòng nhìn thấy Lục Trục gặp khó khăn, lúc này nét mặt hắn ta cực kỳ giãn ra.
“Cái gì mà phiến người?” Khi Tô Nguyên thu hồi ánh mắt, thành công có thể đối thoại với Lục Trục, cậu rõ ràng cảm giác được tầm mắt của Clay xuất hiện sự thay đổi rất nhỏ, “Tôi đâu phải là loại người đó, tôi chỉ là thấy trên tóc ngài có một chiếc lá rụng, muốn giúp ngài gỡ xuống thôi.”
Câu trả lời ngoài dự đoán làm Lục Trục trước mặt Tô Nguyên ngây người ra.
Tô Nguyên liếc mắt thấy khóe miệng Clay sau khi cứng đờ một cái chớp mắt đã ép xuống.
Đè nén nhịp tim đã trở nên nhanh hơn vì một chút suy nghĩ mơ hồ, sau khi Tô Nguyên bĩu môi nói, “Vậy ngài tự mình gỡ xuống đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play