Trong hành lang đã khôi phục lại sự trang nghiêm, túc trực, Chử An mặc tây trang giày da nhưng lại không hề trang trọng chút nào.
Đôi giày da đắt tiền dẫm lên hành lang phát ra âm thanh bất thường, bước chân ông ấy vừa vui sướng vừa dồn dập, dường như đang nhảy một điệu vũ tùy hứng dưới nền nhạc sôi động nào đó.
Tô Nguyên vẫn còn đang mơ hồ, đã bị Chử An ôm lấy.
Cánh tay Chử An nhìn như vô cùng dùng sức, nhưng cũng không làm Tô Nguyên cảm giác được sự khó chịu.
Như đang ôm một bảo vật đã mất mà tìm lại, cần phải nắm chặt, giọng Chử An mang theo chút mê say vang lên bên tai Tô Nguyên, “Em tại sao lại tốt như vậy?”
Đột nhiên bị khen, Tô Nguyên hơi trợn tròn đôi mắt, hàng lông mi cong vút của cậu trong chớp mắt cong lên một độ cung, cách kính mắt đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Tô Nguyên không làm rõ được hiện tại rốt cuộc là tình huống như thế nào, cậu có chút trống rỗng mà đáp lại, “Tôi, tôi vốn dĩ đã rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play