“Tôi thật sự rất mừng cho cậu.” Sầm Tễ chân thành nói, “Tin rằng sau này sẽ ngày càng tốt hơn.”
“Ừm.” Hạ Vân Dực mỉm cười nhận lấy lời chúc ấy giống như cái ngày đầu tiên họ gặp nhau, anh tiểu Sầm đã nói với cậu: ‘Vân tiêu vũ tễ, chân của cậu rồi sẽ khá hơn’.
Cũng chính nhờ câu nói ấy, cậu mới có đủ dũng khí để đối diện và bước tiếp cho tới hôm nay.
Cũng chính bởi vì người đứng trước mắt này, một cuộc đời từng mục nát tăm tối của cậu mới có thể nở ra những đóa hoa rực rỡ.
Sinh mệnh lại có khát vọng tiến lên.
“Vào thôi chứ? Thời gian cũng không còn sớm.” Sầm Tễ nhìn đồng hồ, nhắc.
“Ừm, vào thôi. Vừa nãy em vui quá nên quên mất giờ giấc.” Hạ Vân Dực nói với giọng rất nhẹ nhàng. Đã lâu rồi cậu mới lại gặp được anh tiểu Sầm trước nay chỉ toàn nhắn tin nói chuyện qua ứng dụng, dù lần trước có gọi video thì cũng chỉ nhìn được gương mặt nhỏ trong màn hình, lại còn bị Lục Dã chen vào cắt ngang giữa chừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT