Quả nhiên, vừa nói xong câu đó, anh liền thấy Hạ Vân Dực khuôn mặt đang lạnh lùng âm trầm bỗng hiện lên chút hoảng hốt, rồi lập tức lại trở về dáng vẻ thiên sứ vô tội kia như chưa có gì xảy ra.
Không ngờ mình lại để lộ tâm tư với anh tiểu Sầm, Hạ Vân Dực đỏ bừng cả mặt: “Anh đừng nói bậy.”
“Tôi mà nói bậy sao?” Cố Khê Đảo nhếch môi, lười biếng nhưng suy luận rất mạch lạc.
“Cậu bình thường không hay ra khỏi nhà, ít tiếp xúc với người khác. Người trong nhà thì hoặc là nữ, hoặc là như quản gia Lưu già rồi, đâu hợp gu cậu.”
“Anh trai hay em trai thì càng không thể, dù không có quan hệ máu mủ, nhưng cậu cũng không đến mức điên đến thế.”
Anh ăn nốt miếng quýt cuối cùng, nhai xong mới tiếp: “Vậy chỉ còn một người thôi, chính là trợ lý Sầm, người thường xuyên đến nhà cậu do làm việc cho anh cả cậu.”
“Tôi còn nhớ cậu từng nói, cậu không thích kiểu người như tôi. Cậu thích kiểu ôn nhu, hay cười ấm áp, lặng lẽ ngồi nghe cậu nói hết mọi chuyện, bao dung cả mấy tính khí nhỏ nhặt của cậu, giống như một mặt trời nhỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play