Lâm Văn cọ cọ cọ, cuốn lên trái bưởi cố gắng cọ vảy cho Ô Tiêu. Hắn nghi ngờ vảy trên người Ô Tiêu đao thương bất nhập, dù hắn có dùng sức lớn đến đâu, Ô Tiêu cũng chỉ lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, có khi còn ghét bỏ Lâm Văn ăn quá ít nên lực đạo quá nhẹ.
“Sức lực của con lớn hơn ca mà, hay để con giúp huynh cọ nhé?” Lâm Võ vừa nghe thấy liền muốn tiến lên giúp đỡ.
Đuôi rắn của Ô Tiêu vẫy lên một chuỗi bọt nước, bắn đầy người Lâm Võ, vẫn giữ giọng ghét bỏ: “Không cần ngươi giúp, ngươi cho rằng ai cũng có thể hầu hạ bản tôn sao?”
Trời ơi! Lâm Võ lau mặt, tay đầy nước tắm.
Lâm Văn dùng tay múc một cục dung dịch làm sạch tự chế, một tiếng chụp vào vảy của Ô Tiêu, bắt nó phải ngoan: “Nói chuyện thì nói chuyện, đừng nhúc nhích cái đuôi, A Võ nó có lòng tốt đó.”
Dung dịch làm sạch là do hắn dùng bồ kết, bồ hòn và thêm các loại dược thảo có công hiệu sát trùng tiêu độc khác, cho vào nồi cùng nhau nấu ra một chất lỏng sền sệt. Bất kể dùng để rửa tay hay tắm gội đầu, hiệu quả đều khá tốt, Lâm Võ cũng cảm thấy dùng rất tiện lợi.
Nhưng Ô Tiêu vừa nghe lời này trong lòng liền không thoải mái. Lâm Văn lại dám hung dữ với nó vì em trai hắn sao? Có thể trở thành khế ước giả của hắn Ô Tiêu là đãi ngộ cao đến mức nào? Đặt vào trước kia, loại nhân loại yếu ớt như Lâm Văn, hắn đến một ánh mắt cũng sẽ không thèm liếc tới. Giờ lại dám hô to gọi nhỏ với hắn, rõ ràng mối quan hệ hiện tại giữa hắn và Lâm Văn hẳn phải càng thêm thân cận mới phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play