“Nếu cha mẹ tôi mà biết, tôi và Triệu Vỹ Kiệt đã thất bại thì chắc chắn sẽ không gửi đồ cho tôi nữa. Mấy thứ này là tôi dùng Triệu Vỹ Kiệt để uy hiếp nên bọn họ mới bằng lòng gửi đấy. Nhà họ Triệu hứa hẹn rất nhiều chỗ tốt, chị gái của tôi sẽ được vào đại học, em trai của tôi sẽ được chuyển thành nhân viên chính thức, cha tôi cũng có được đề xuất thăng chức trong công việc, đều là những việc mà người nhà họ Triệu đã đồng ý nên bọn họ luyến tiếc.” Phương Đường giải thích.
Buồn bực trong lòng Tang Mặc chỉ tồn tại được nửa phút đã tan thành mây khói mà vui mừng lên, tâm trạng này biến hóa cực nhanh, anh nghĩ mãi mà không rõ, chỉ cảm thấy sau khi quen biết với Phương Đường thì anh đã không giống với anh của trước kia nữa rồi.
“Hai tháng là đủ rồi sao?”
Tang Mặc không hiểu, vì sao chỉ cần hai tháng?
Phương Đường ranh ma cười: “Thanh minh tôi phải về quê một chuyến, đến lúc đó tôi phải đưa một món quà thật lớn cho chị gái của tôi, vì vậy hai tháng là đủ rồi.”
Rất có thể cũng không cần đến hai tháng, cô suy nghĩ một lúc lâu mới nghĩ tới một biện pháp như vậy, coi như trả lại những gì mà người nhà họ Phương đã nợ cô suốt hai đời đi.
“Một mình cô về quê sao? Ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play