Bác gái Vu cũng dựa theo giá thị trường mà tính tiền con ba ba và hai con cá trích, cá trích là năm xu một con, ba ba thì tính bốn tệ, tính tổng được năm tệ, còn nhiều hơn so với giá mà Tang Mặc dự tính, cho dù chỉ trả bốn tệ thôi thì anh cũng đều vui rồi. Có rất ít người mua ba ba và cá trích để ăn, mọi người đều thích mua thịt heo để bổ sung chất dinh dưỡng hơn.
“Về sau còn có cá trích nữa không? Tôi đều lấy hết.” Bác gái Vu hỏi.
Bà ấy sợ cháu trai quý báu bị đói, vì vậy tốn chút tiền không tính là gì.
Tang Mặc do dự, cái này thì anh không thể bảo đảm được, lại nghe thấy Phương Đường nói: “Có, nhưng mà cũng chỉ có một hai con, nhiều hơn thì không có.”
Bác gái Vu rất vui mừng, vội vã gật đầu không ngừng: “Một ngày một con là đủ rồi, các cháu ở chỗ nào? Tôi bảo con trai đến nhà các cháu để lấy.”
“Có hơi xa, là ở đại đội Núi Đầu Trâu, cả đi cả về khoảng ba mươi dặm.”
Tang Mặc có chút khó xử, anh không thể xin nghỉ mỗi ngày được, chắc chắn đội trưởng Hoàng sẽ không đồng ý. Anh nghĩ ra có biện pháp rồi nói: “Cá trích có thể nuôi được một khoảng thời gian, như vậy đi, tích cóp mấy ngày rồi cháu lại đưa tới, trứng gà cũng vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT