Tới tòa nhà dành cho người nhà rồi, không cần Tang Mặc phải hỏi người ta thì đã nghe thấy giọng nói to lớn của bác gái Vu. Bà ấy cầm theo một rổ đồ ăn, đang nói chuyện phiếm cùng với mấy bác gái khác.
“Mỗi tháng hai cân trứng gà căn bản là không đủ ăn, người già và cháu trai nhỏ đều phải ăn một quả mỗi ngày, chúng tôi không dám ăn một quả nào vậy mà vẫn còn chẳng đủ.”
“Cũng không đủ ăn như vậy, một cân mỡ hai cân thịt kia nào có đủ ăn? Mỗi tháng phát phiếu, mà đều kiên trì được đến cuối tháng.”
“Chị dâu Vu, nhà chị chắc là không cần lo lắng gì đâu nhỉ? Người nhà chị đều đi làm ở trong xưởng, có tiền có phiếu, chắc chắn không lo.”
“Như thế nào mà lại không lo, tôi còn đang sầu muốn chết đây, con dâu không có sữa, cháu trai lại không chịu ăn sữa bột, đói đến mức khóc ầm ỹ cả lên!”
Người nói chuyện chính là bác gái Vu, thở ngắn than dài. Con dâu sinh cháu trai quý báu cho bà ấy, cả nhà đều vui mừng hoan hỉ, nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, con dâu không nhiều sữa lắm, cháu trai lại ăn uống nhiều, miệng còn kén chọn, không ăn sữa bột, cũng không ăn sữa của người khác mà chỉ ăn của mẹ ruột.
Hiện tại bác gái Vu nhờ người tìm cá trích và móng heo khắp nơi, hầm canh cho con dâu ăn để có sữa, hiệu quả cũng không tệ lắm. Nhưng thời buổi này cá trích và móng heo thuộc loại quý giá, nhà ai có đủ khả năng ăn được mỗi ngày chứ. Tuy rằng điều kiện gia đình tốt, nhưng mà không bột đố gột nên hồ, cả nhà cũng đều phát sầu theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT