Đến sau khi đóng cửa, tim anh vẫn còn đang đập thình thịch, thậm chí đến khi tắm, anh vẫn còn ngửi được mùi hương quen thuộc kia. Vốn dĩ dựa theo lệ thường, sau khi tắm xong thì anh sẽ lên giường đọc sách rồi mới đi ngủ. Nhưng đêm nay anh không thể nào đọc được vào đầu dù chỉ một chữ, trong đầu toàn là hình ảnh khuôn mặt như hoa lê trong mưa của Phương Đường, chóp mũi đều là mùi hương thoang thoảng. Cho dù anh tắm rồi mùi hương ấy cũng không hề biến mất.
Tang Mặc gãi gãi tóc, dứt khoát khép sách lại, lại bịt kín chăn đi ngủ, ngủ được thì tốt rồi.
Buổi tối hôm nay, Tang Mặc nằm mơ, nhưng trong mơ lại là Phương Đường đang cười xinh đẹp với anh, còn nhón mũi chân lên, chu đôi môi đỏ ra rồi tiến lên……
Tang Mặc bị doạ mà tỉnh, mở mắt ra nhìn màn tối om, nhưng mà lại không thể nào ngủ tiếp nổi.
Ngày mai anh phải làm nhiều việc hơn một chút. Anh như thế này là do tinh lực quá tràn đầy, mới có thể mơ thấy một giấc mơ lung tung rối loạn như vậy, chắc chắn là như thế rồi.
Phương Đường cũng nằm mơ, mơ thấy Tang Mặc mạnh mẽ ôm cô rồi làm một vài chuyện không thể miêu tả, thật là xấu hổ……
Cả đêm Phương Đường ngủ thật sự không an ổn, bị đồng hồ đánh thức mà nằm ngẩn người ở trên giường, mặt càng ngày càng nóng. Không nhớ rõ giấc mơ lắm, nhưng có mấy cái đoạn ngắn lại rất rõ ràng, thật là xấu hổ mà.
“Ôi trời……”
Phương Đường xấu hổ đến mức phải che mặt lại, nhưng lại không nhịn được mà cười. Trong mơ Tang Mặc còn biết nói lời âu yếm, khá hơn nhiều so với dáng vẻ lạnh như băng trong hiện thực. Sau đó cô nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt, cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT