Tang Mặc lập tức quay đầu đi, không nhìn Phương Đường nữa, vành tai anh đỏ bừng, tim đập thình thịch, anh cảm thấy lòng mình có suy nghĩ khác, sao anh lại có thể nhìn chằm chằm vào cô gái nhà người ta được chứ?
Như vậy có khác gì kẻ lưu manh không đứng đắn đâu.
“Quả thanh minh là gì?” Ông Phương đến từ phía bắc nên chưa bao giờ nghe nói đến quả thanh minh.
“Chính là kiểu bánh nhìn giống quả trám, được làm từ ngải cứu và gạo nếp, ăn rất ngon.” Ông Ngô giải thích, còn nuốt vài ngụm nước miếng nữa.
Ông thích ăn món đó, vừa ngọt vừa mặn, nhưng đã nhiều năm rồi ông không được ăn nó, thèm quá.
“Trên núi có rất nhiều ngải cứu, lát nữa cháu sẽ đi hái một ít, đúng rồi, Tang Mặc, anh có mua giấm không?” Phương Đường hỏi.
Tang Mặc dừng một chút rồi lắc đầu, mua giấm làm gì?
Cũng không làm bánh bao mà.
“Ngày mai tôi sẽ đi thị trấn mua một ít giấm về, có giấm thì có thể làm làm bánh bao, trong nhà còn rất nhiều thịt, cũng đủ ăn trong một thời gian.” Phương Đường sắp xếp mọi thứ khiến vị giác của mọi người đều bị kích thích đến mức chảy nước miếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play