Rất nhanh sau đó, Bạch An Kỳ liền có ý tưởng mới, khịt mũi lạnh lùng nói: “Tôi sẽ ghép nhóm với phòng bên cạnh.”
Cô ta thà ghép nhóm với nhóm thanh niên trí thức nam chứ không muốn ghép nhóm với Văn Tĩnh. Người phụ nữ này đúng như lời mẹ cô nói - mặt xương xẩu, xương gò má cao, tướng khắc nghiệt. Cô ta không muốn kết bạn với người như thế này.
Văn Tĩnh cười lạnh, đổ cơm vào trong bát, trộn với nước thịt, rồi ăn từng miếng to. Không ghép nhóm thì cũng không cần, cô ta cũng không quan tâm.
Không khí trong ký túc xá của nhóm thanh niên trí thức nữ rất căng thẳng, còn không khí ở nhà tranh bên kia thì hoà thuận vui vẻ. Phương Đường đang làm sủi cảo, Tang Mặc đã đổi được một ít bột mì với gạo nếp. Năm cân bột mì và một cân gạo nếp, đủ ăn mấy bữa.
Trên núi có rất nhiều cây tể thái, tùy ý đào một chút là được một rổ. Tang Mặc phụ trách nhào bột, ông Phương băm nhân. Ông ấy cũng có thể cán vỏ sủi cảo. Ông Phương là người phương bắc, rất thích ăn mì phở nên vừa nghe thấy làm sủi cảo là ông ấy đã hào hứng hơn bất kỳ ai.
Phương Đường trộn nhân, nêm nếm gia vị, độ mặn vừa phải, vừa miệng ăn.
Ông Phương nhanh nhẹn cán vỏ, Phương Đường phụ trách gói. Tang Mặc với ông Ngô cũng cùng giúp đỡ. Dù họ gói sủi cảo thành hình dáng kỳ lạ nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người.
Sau khi nước sôi, Phương Đường cho sủi cảo vào, đậy nắp lên. Đợi sau khi nước sôi lần nữa, sủi cảo sẽ nổi lên, trắng trẻo mập mạp, nhìn mà thèm.
Đổ thêm ba lần nước lạnh, rồi lại đợi nước sôi thêm lần nữa là có thể vớt ra khỏi nồi. Đây là do bà nội của Phương Đường đã dạy cô lúc còn nhỏ. Khi Phương Đường còn nhỏ đã từng hỏi bà lý do vì sao phải đổ thêm ba lần nước lạnh. Bà nội nói là tổ tiên truyền lại, cứ theo như vậy mà làm, đừng hỏi nguyên nhân vì sao. Vì dù sao tổ tiên cũng sẽ không sai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT