Có mấy người thanh niên trí thức nam không tự chủ được mà nhìn Phương Đường. Dù cô mặc quần áo dày nhưng đường cong rõ ràng, trước cao sau cong. Chỉ cần nhìn dáng cô thôi cũng khiến trong lòng xao động. Tên nhóc Tang Mặc đó thật sự là may mắn.
Phương Đường tức giận đỏ bừng mặt. Nếu Bạch An Kỳ không muốn làm người thì đừng trách cô không nể tình.
Tang Mặc khẽ nhíu mày, đang định đi đến nói vài câu, nhưng Phương Đường nhìn anh khẽ lắc đầu. Cuộc chiến giữa những người phụ nữ không cần đàn ông xen vào. Bản thân cô có thể tự giải quyết được.
Nhìn thấy Phương Đường không nói gì, Bạch An Kỳ đắc ý hừ một tiếng, kiêu căng ngạo mạn rời đi. Rất nhanh sau đó, cô ta đã xách một chiếc thùng không trở về. Khi đi ngang qua Phương Đường còn cố ý hừ một tiếng tỏ vẻ khinh thường cô.
Đột nhiên Phương Đường xoay người, giơ cao cái xẻng đang cầm trong tay lên và hung hăng trừng mắt nhìn Bạch An Kỳ. Bạch An Kỳ nghĩ rằng cô muốn đánh người, sợ hãi hét lên, cơ thể theo bản năng ngã về phía sau.
Sau đó, cô ta vùng vẫy trong không khí, mất trọng tâm và ngã thẳng vào đống phân.
Bạch An Kỳ không ngừng giãy giụa ở trong đống phân. Cô ta càng giãy giụa thì phân càng dính lên người nhiều. Trên đầu, trên quần áo đều là phân khiến cho tất cả những người khác đều cách xa. Không ai muốn bị liên lụy và bị dính phân lên người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play