Biệt cung vốn chẳng có bao nhiêu việc, thời gian nơi này cũng dễ trôi qua, xem như là một điều may mắn.
“Thủ pháp muốn vững vàng, phải đưa lực từ cổ tay, nếu không thân thể sẽ mềm nhũn như sâu, đặt bút thì nên nhẹ nhàng dứt khoát, rồi từ nhẹ chuyển sang nặng...”
Hắn vẫn chưa thu lại sợi tóc vương trên cổ An Kim, có chút ngứa ngáy.
“Nhớ lấy lời cô nói về yếu lĩnh, chính ngươi thử viết một lần xem sao.”
Nói đến đây, khẩu khí quả thật không khác gì một tiên sinh đang truyền dạy cho học trò.
An Kim nhìn nét chữ do nam nhân để lại, lại cầm bút viết xuống: “Điện hạ, để ta vấn tóc cho người.”
Y phục và dung mạo vốn ảnh hưởng rất nhiều đến thần sắc con người. Nay trên người Tiêu Tắc Lưu đã không còn dấu vết được cung nhân chăm chút, lại thêm ý chí sa sút, cả người tựa hồ bị sương mù bao phủ, An Kim cũng chẳng đành lòng để hắn tiếp tục chìm đắm như vậy.
Nam nhân chầm chậm ngước mắt, đôi đồng tử đen thẳm nhìn thẳng về phía nàng.
An Kim không hề e sợ, thấy hắn không cự tuyệt thì liền buông bút, kéo hắn đến trước gương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play