Chọc giận Đại hoàng tử, kết cục chính là như vậy.
Sáng sớm lẽ ra phải có người đưa điểm tâm tới, mãi đến trưa cũng chẳng thấy bóng dáng ai. Ngày mai, ngày kia sẽ là cảnh tượng gì, cũng chẳng ai đoán được.
Biệt cung vốn ít hơi người, lại nằm nơi rét lạnh giữa mùa đông, ngay cả chim chóc cũng hiếm hoi bay qua, không có vật gì để giết thời gian, mà bụng đói thì lại càng khiến thời khắc trở nên dài dằng dặc.
An Kim khẽ vuốt bụng đói đang vang lên khe khẽ, bất giác cất bước về phía Thanh Nhã điện, muốn xem thử Tiêu Tắc Lưu đang làm gì.
Cửa điện khép hờ, nam nhân kia đang ngồi quỳ trên đất, giấy Tuyên Thành trải rộng trước mặt, dường như đang vẽ gì đó. An Kim thoáng do dự, không dám quấy rầy, chỉ nhẹ nhàng tựa người bên khung cửa lặng lẽ nhìn.
Thật khó mà tưởng tượng người hôm qua còn vung kích như sát thần, hôm nay lại có thể thong dong múa bút vẩy mực với dáng vẻ thanh nhã đến vậy.
Trên người hắn khoác đại một lớp áo ngoài, tóc đen như thác xõa dài không buộc, càng lộ vẻ phóng khoáng tuấn tú.
Hắn vẫn không ngẩng đầu, chỉ kéo tay áo lấm mực qua một bên, giọng nói nhàn nhạt vang lên:
“Ngươi còn định đứng đó xem bao lâu nữa?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play