Từ khi tin Tiểu Vân rời đi lan truyền trong thôn, không ít người tới tìm hỏi han.
Dương Nhị Nguyên khựng tay, trầm mặc hồi lâu.
Phải rồi, cuộc sống thì sống với ai mà chẳng là sống? Khi xưa đón Vân Nhi về, chẳng phải cũng là để an ổn qua ngày đó sao?
Nếu lại tìm một người, biết đâu cũng sẽ có người mỗi ngày đứng trước ngõ trông hắn về, giúp hắn vá áo vá quần, thậm chí chăm sóc Bảo Nhi thay hắn.
Nhưng hắn không muốn.
"Rầm rầm ——"
Tiếng giặt giũ của Dương Nhị Nguyên mỗi lúc một nặng nề hơn. Giặt xong đám tã lót, hắn vắt lên cành cây cho ráo, rồi bước đến ôm lấy nữ nhi từ tay Cao thẩm, nhẹ giọng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play