Khi đến Tiền Dương Loan, trời đã lác đác rơi tuyết.
Gió bấc cuốn theo những bông tuyết mỏng manh, lả tả rơi xuống khuôn mặt của nam nhân, lạnh buốt đến tận xương.
Dương Nhị Nguyên khựng lại, đưa tay khẽ chạm vào bông tuyết đọng trên má, lúc ấy mới sực nhớ mùa tuyết đầu tiên trong năm đã đến rồi.
Vào thời khắc này những năm trước, trong nhà đã sớm nổi lửa sưởi giường. Vân Nhi sợ lạnh, chẳng bao giờ chịu bước ra khỏi cửa phòng dù chỉ một bước. Hắn thường tự mình xuống bếp nấu cơm, mang đến tận tay nàng. Nàng nhận lấy rồi mỉm cười tươi rói với hắn, dịu dàng ân cần hỏi han.
Mỗi sáng vừa tỉnh dậy, việc đầu tiên nàng làm là quấn lấy hắn hỏi thăm: “Chuồng gà hôm nay được mấy quả trứng?”
Lòng ngực Dương Nhị Nguyên bỗng nghẹn lại, chẳng muốn nghĩ thêm nữa. Hắn siết chặt tã lót bọc lấy con gái trong lòng, rồi chậm rãi cất bước đi về phía căn nhà tranh nhỏ nằm trên sườn núi.
Cùng lúc ấy, bên ngoài căn nhà tranh, Cao thẩm đi tới đi lui, sốt ruột đến mức nước mắt đã chực trào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play