Nhìn thiếu nữ đối diện dịu dàng đến động lòng người, Thẩm Yên Lan cũng sững sờ một thoáng.
Thì ra người câm ấy lại xinh đẹp đến vậy, bảo sao Thái tử biểu ca xử lý Ngu tướng xong vẫn giữ nàng ở bên.
Vẻ đẹp của nàng là sự dịu dàng, thuần khiết, không mang theo chút sắc sảo hay sự áp đảo nào, chỉ khiến người ta cảm thấy trong trẻo và thiện lương.
Thẩm Yên Lan theo bản năng đưa tay chạm vào bàn tay thô ráp của mình. Nếu không phải do cha nàng, có lẽ giờ đây nàng cũng sẽ giống như cô ấy.
Cũng là làn da trắng mịn, mái tóc đen óng ả mềm mại, cả người từ trên xuống dưới không chỗ nào không tinh tế.
Hiện giờ nàng đang tá túc trong Đông Cung, xét về tình về lý đều nên lên tiếng chào hỏi. Thẩm Yên Lan mấp máy môi, nhưng lại chẳng biết nên xưng hô thế nào, đành im lặng.
“Thẩm tiểu thư, đó của là tiểu điện hạ của chúng ta.” Xuân Hoa nhận ra thân phận của họ, sắc mặt có phần khó coi, giọng nói cũng không mấy thân thiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play