Lúc bôi thuốc, Phong Nghiêm đứng bên cạnh căng thẳng đến mức không dám nhúc nhích, cứ thế trân trân nhìn chằm chằm vào chỗ bị thương của cô như hóa đá.
Cây bông tăm vừa chạm vào da, thuốc lạnh khiến Lục Miểu Miểu không nhịn được khẽ kêu “xí” một tiếng, thật ra không phải vì đau, chỉ là phản xạ tự nhiên.
Phản ứng của Phong Nghiêm còn lớn hơn cô, giống như bị âm thanh nhỏ đó dọa sợ, cả người run lên, khàn giọng hỏi:
“Đau lắm à?”
Anh lại lặp lại câu hỏi vừa nãy.
Lục Miểu Miểu lắc đầu, chỉ là thuốc thôi, vết thương cũng không bị trầy xước gì, sao mà đau được?
“Không sao, chỉ là lạnh bất ngờ, chưa kịp phản ứng lại thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT