“Miêu Miêu , tiệc tốt nghiệp, mười giờ.”
Phong Nghiêm vừa nói, vừa một tay ôm cả người lẫn chăn của cô lên. Thấy cô vẫn còn lảo đảo nghiêng ngả định ngã qua một bên, anh liền nghiêng người theo bản năng, thế là Lục Miểu Miểu không lệch một ly ngã thẳng vào lòng anh.
Lồng ngực ấm áp và phẳng phiu khiến Lục Miểu Miểu theo phản xạ cọ cọ đầu vào, người vừa nãy còn ra vẻ nghiêm khắc giục cô dậy, giờ lại vuốt nhẹ đỉnh đầu thò ra khỏi chăn của cô, lập tức mềm lòng không còn nguyên tắc gì nữa.
Lục Miểu Miểu cố gắng chống mí mắt nặng trĩu mở ra, lờ mờ cảm thấy mình vừa mơ một giấc mơ rất dài, nhưng lại không nhớ nổi trong mơ có gì. Chắc chắn không phải là mộng đẹp, nếu không thì sao đầu cô lại nặng như bị đập một gậy thế này?
“Mấy giờ rồi vậy?” Cô vừa hỏi vừa ngáp một cái thật to.
Phong Nghiêm thấy cô đã tỉnh, liền kẹp chân cô vào khuỷu tay rồi bế bổng lên, vừa đi vừa nói: “Tám giờ bảy phút, Miêu Miêu lười biếng dậy trễ.”
Thân thể đột nhiên bị nhấc lên khiến cơn buồn ngủ của Lục Miểu Miểu bị dọa chạy mất gần hết, cô lập tức bám chặt lấy vai Phong Nghiêm để khỏi bị rơi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play