Phong Nghiêm im lặng thu đũa lại, một lúc lâu không nói gì.
“Em muốn ngủ riêng một phòng có được không? Anh xem, từ lúc chúng ta ngủ riêng ra thì giường rộng rãi hơn nhiều mà, ngủ như vậy cũng thoải mái hơn.” Lục Miểu Miểu mắt lấp lánh ánh sao, mong chờ nhìn Phong Nghiêm, hy vọng anh sẽ dễ nói chuyện như lần trước.
“Sau đó thì sao?” Phong Nghiêm ngẩng đầu nhìn cô, giọng điệu lạnh nhạt khác hẳn với dáng vẻ dính người như cái đuôi nhỏ thường ngày.
Ánh mắt anh cố chấp nhìn cô chăm chăm, từng chữ một như đang oán trách:
“Trước tiên là ngủ riêng, rồi sau đó là biến khỏi tầm mắt của anh. Vậy bước tiếp theo là gì? Em muốn rời khỏi căn nhà này, rời xa anh sao?”
Anh rất buồn, vì sợ mèo con của mình giận nên anh đồng ý không ngủ cùng nữa, thế mà bây giờ cô ngày càng quá quắt, thậm chí còn không muốn ở chung một không gian với anh nữa.
Giọng nói của Phong Nghiêm càng lúc càng nhỏ, như mang chút tổn thương: “Anh có điểm nào… khiến Miểu Miểu ghét sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play