Lục Miểu Miểu nháy mắt tinh nghịch với thiếu niên bên cạnh, rồi thì thầm với anh:
“Thấy chưa, em đã nói là em làm được mà. Bây giờ bọn họ tự đánh nhau rồi.”
Nhưng vừa dứt lời cô liền hối hận trong mắt người khác, hành động của cô có phải hơi vô đạo đức không? Vừa giả ngoan bán thảm, lại còn đảo lộn trắng đen…
Không ngờ Phong Nghiêm chỉ chớp mắt một cái, đưa tay xoa nhẹ mái tóc cô như để trấn an, rồi nói nhỏ: “Tiểu miêu rất lợi hại.”
Trong giọng điệu còn xen lẫn sự tự hào kỳ lạ, như thể chú mèo con yếu đuối mà anh nuôi nấng cuối cùng cũng học được cách giơ vuốt bảo vệ bản thân.
Lục Miểu Miểu bị khen đến mức hơi xấu hổ, nhưng cảm giác gượng gạo trong lòng cũng biến mất. Gặp loại vô lại như Lục Phong thì đúng là phải dùng cách phi chính thống để trị mới được!
Bên kia cuộc tranh cãi vẫn chưa kết thúc, thầy giám thị đang vội can ngăn, không có thời gian để ý đến họ, mà Lục Miểu Miểu cũng không tiện kéo Phong Nghiêm rời đi ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT