Dỗ dành mãi, cuối cùng cô bé mới chịu ngừng khóc.
Phong Nghiêm chẳng hề nghĩ đến chuyện cô xấu hổ, ngại ngùng gì cả, anh cúi sát tới mức trán gần như dán lên trán cô, chóp mũi đối chóp mũi, ánh mắt chăm chú nhìn vào đôi mắt hoe đỏ của Lục Miểu Miểu.
Cô xấu hổ, vội vàng tránh ánh mắt anh, lúng túng đẩy vai anh một cái:
“Đừng nhìn nữa.”
Tâm trạng buồn bã u uất cũng bị dáng vẻ ngốc nghếch thẳng thắn của anh làm tan biến đi ít nhiều, Lục Miểu Miểu tự an ủi mình, không sao, ít nhất bây giờ cô đã biết rõ rồi.
“Ưm.”
Vừa quay mặt đi thì đã bị Phong Nghiêm dùng hai tay nâng mặt cô quay lại, buộc cô phải đối diện với anh. Mắt Lục Miểu Miểu tròn xoe nhìn anh, hai má mềm bị ép phồng lên như một cục bột trắng mịn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play