Nếu như Phong Nghiêm mất trí nhớ, ký ức quay lại thời kiếp trước lúc Miểu Miểu rời đi.
(Cho mình rắc một tí ngược ngược nha, nhưng yên tâm là ngọt ngào thôi!)
Ngoài cửa sổ, ánh trăng treo cao, đêm thu lành lạnh như nước. Ánh trăng dịu dàng như dải lụa mỏng trải dài trên sàn nhà tối màu, từng chút một len lỏi vào trong phòng.
Trên giường, Lục Miểu Miểu đang ngủ ngon lành, cuộn mình trong chăn. Cô xoay người theo thói quen muốn rúc vào người bên cạnh, nhưng lại chỉ chạm phải khoảng trống Phong Nghiêm không còn nằm ở đó.
Cô lồm cồm bò dậy, nửa tỉnh nửa mê đi lên phòng ở tầng trên, quả nhiên, anh đang ở đó.
Miểu Miểu chẳng cần suy nghĩ gì, đẩy cửa bước vào, mắt lim dim đi tới mép giường, mở một góc chăn rồi tự nhiên chui vào lòng anh. Cô còn đưa tay sờ lên trán anh, lẩm bẩm:
“Đã hạ sốt rồi, còn chạy lung tung làm gì…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT