Đã rất lâu rồi anh mới có một giấc mơ hạnh phúc đến vậy. Trong mơ, anh không muốn tỉnh lại chút nào. Mãi cho đến khi tiếng chuông báo thức vang lên, anh mới giật mình mở mắt.
Cảm giác trong mơ vẫn còn đọng lại nơi tim, khiến đôi mắt khô khốc của anh chớp mấy lần, anh vươn tay tắt chuông.
Anh thật sự đã nghe lời cô, cô bảo ngủ thêm chút thì ngủ thêm chút, vậy nên anh đặt báo thức đúng bảy giờ không sớm, không muộn. Vừa đủ để anh dậy rửa mặt, rồi mang bó hoa mà mình cẩn thận chọn hôm qua đến đón cô.
Anh gắng gượng ngồi dậy, lấy hết can đảm định gửi cho cô một tin nhắn: “Chào buổi sáng.”
Nhưng vừa nhìn thấy tin nhắn mới nhất ở khung trò chuyện được ghim trên cùng, toàn thân anh lập tức lạnh ngắt, sắc mặt tái nhợt, suýt không cầm nổi điện thoại.
Trên khung chat yên tĩnh đó, là tin nhắn được gửi từ lúc năm giờ sáng.
“Phong Nghiêm, em có việc gấp phải về nước A một chuyến, sáng nay anh không cần đến đón em nữa. Em chưa chắc khi nào sẽ về, nhưng… lúc em quay lại, có vài chuyện muốn tự mình nói với anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play