“Những kẻ làm Miểu Miểu tổn thương đều đáng chết” Anh từng nói như thế.
Giờ phút này, câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu Phong Nghiêm, ánh mắt anh đầy điên dại, rõ ràng đã hoàn toàn rơi vào trạng thái mất kiểm soát, như ma nhập.
Con dao gọt hoa quả nằm yên trên bàn, lưỡi dao phản chiếu chút ánh sáng yếu ớt.
Bàn tay với những khớp xương rõ ràng cầm lấy con dao, không chút do dự mà rạch một đường sâu lên cánh tay. Máu tươi ào ạt trào ra, cảm giác đau đớn giúp anh có được chút tỉnh táo hiếm hoi. Không rõ đã rạch bao nhiêu nhát, đến khi hai cánh tay đầy vết thương, máu me bê bết, anh mới tạm dừng lại.
Anh thô bạo cầm lấy chiếc khăn lông bên cạnh lau đại, lớp vải thô ráp cọ vào vết thương khiến người ta ê buốt đến tận răng.
Nhưng Phong Nghiêm lại như đang tận hưởng cảm giác đau đớn đó, ngửa cổ lên, hơi thở dần dần ổn định lại.
Sợ cô tỉnh dậy phát hiện ra, anh gom hết dao, quần áo dính máu và cả khăn lau nhét vào túi rác, lợi dụng lúc đêm khuya không ai chú ý, sai người mang vứt vào thùng rác dưới tầng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT