“Đến rồi đây, tớ để ở đây nhé.” Lục Miểu Miểu mở hộp y tế, lấy bông sạch nhẹ nhàng lau hết máu dính trên vết thương, tỉ mỉ sát trùng cho anh.
“Lần sau cẩn thận dao kéo chút đi, vết thương trên cổ còn chưa lành hẳn, giờ lại đứt tay.” Cô vừa làm vừa lầm bầm, lo lắng hết phần thiên hạ.
Phong Nghiêm giơ tay để mặc cô xử lý, miệng vô thức nói: “Không đau đâu.”
Lục Miểu Miểu trừng mắt: “Ngoài câu ‘không đau’ ra thì anh còn biết nói gì nữa không? Anh đâu phải người gỗ, làm gì có chuyện không đau!”
Câu an ủi của anh lúc nào cũng chỉ có hai chữ “không đau”, mà thực ra người không đau thì cô lại thấy xót.
Biết rõ cô đang lo cho mình, nên dù bị càu nhàu, anh vẫn cúi đầu ngoan ngoãn, khóe môi hơi cong lên, trong mắt còn có chút ý cười dịu dàng. Anh khẽ dùng đầu ngón tay cọ cọ cánh tay cô, ngoan ngoãn nhận lỗi:
“Lần sau không thế nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT