“Bạn học ơi, mình ngồi đây được không?” Tống Tư Tư mỉm cười nhẹ nhàng, giọng nói còn dịu dàng hơn ngày thường vài phần. Nếu đám bạn hư hỏng của cô ta mà thấy được cảnh này, chắc chắn sẽ biết ngay cô ta lại bắt đầu “thả câu” rồi.
Phản ứng của Phong Nghiêm lúc nào cũng nhạy bén hơn người khác một chút. Mùi nước hoa thoang thoảng mà tao nhã trên người Tống Tư Tư lúc này lại khiến hắn thấy vô cùng gai mũi, lông mày không nhịn được khẽ nhíu lại, lộ rõ vẻ khó chịu.
Tống Tư Tư thì lại không nghĩ rằng hắn sẽ từ chối. Dù sao cũng là một mỹ nữ chủ động lên tiếng muốn ngồi cạnh, lòng hư vinh của đàn ông bình thường chắc chẳng mấy ai cưỡng lại được.
Tuy ngữ khí như đang hỏi ý, nhưng tay cô ta đã bắt đầu làm động tác đặt túi xuống chỗ ngồi bên cạnh Phong Nghiêm.
Không ngờ Phong Nghiêm lập tức kéo ghế ra, bản thân cũng đứng dậy lui về sau một bước, gương mặt lạnh lùng đầy khó chịu, ánh mắt lộ rõ sự xa cách và từ chối.
“Có người rồi.” Anh nhíu mày, lạnh giọng nói.
Tống Tư Tư lần đầu tiên bị người khác từ chối thẳng thừng như vậy, nhưng tính cô ta vừa ngốc vừa gan lớn, chẳng cảm thấy xấu hổ gì, ngược lại còn chớp chớp mắt, tiếp tục cười dịu dàng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT