Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, tay của Phong Nghiêm vẫn còn ôm ngang eo Lục Miểu Miểu. Anh khom lưng, mặt vùi bên cổ cô, hơi thở ấm áp phả vào sợi tóc bên tai, khiến cổ cô nhồn nhột.
Tư thế ngủ của hai người không khác mấy so với hồi bé cùng ngủ chung giường. Phong Nghiêm vẫn thích dính lấy cô, một thiếu niên cao lớn như vậy lại cứ như hận không thể chui tọt vào lòng cô.
Lục Miểu Miểu chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn trần nhà, ký ức về trận lăn lộn tối qua như một cuộn phim quay chậm lướt qua trong đầu. Mỗi một chi tiết đều rõ ràng rành mạch.
Suýt nữa thì lỡ miệng nói ra chuyện trọng sinh đã đành, cô còn làm ra một đống chuyện mất mặt.
Bao gồm cả việc cô vừa khóc vừa gọi Phong Nghiêm là “mẹ”, rồi còn như một con ma cà rồng nhỏ cắn vào cổ anh…
Lục Miểu Miểu lấy tay che mặt, xấu hổ đến mức muốn chết luôn cho rồi. Cô không hiểu nổi Phong Nghiêm làm sao mà có thể bình tĩnh nghe xong cái câu “mẹ ơi” non nớt của cô được nữa.
Cô quay đầu nhìn thiếu niên đang nằm bên cạnh. Tối qua cô giống như có năng lượng vô tận, quậy tới tận hai ba giờ sáng, hoàn toàn vượt xa giờ ngủ bình thường của Phong Nghiêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play