“Không biết con bé đó bị làm sao nữa, dạo gần đây cứ suốt ngày dò hỏi về con đàn bà đó.” Giọng nói của Trương Chi Dung đầy oán giận.
Lục Miểu Miểu nhướng mày, thì ra là đang bất mãn với cô.
“Em nói những chuyện đó với một đứa trẻ làm gì? Nói qua loa vài câu là được rồi.” Giọng Lục Quân không lớn, rõ ràng không tán thành cách làm của Trương Chi Dung.
Lục Miểu Miểu đã tới vài lần, Trương Chi Dung chẳng nói được tin tức gì có ích, trái lại cứ lặp đi lặp lại cái câu chuyện bịa đặt trước đây khiến cô nghe đến mức tai gần như mọc kén.
“Sao lại không được nói? Càng khiến con bé căm hận mẹ ruột của nó thì nó càng thân với chúng ta hơn.” Trương Chi Dung bực bội nói, cứ như thể căm ghét mẹ của Lục Miểu Miểu đến tận xương tủy.
“Những điều em nói… haiz, nói vừa vừa thôi, đừng quá đáng.” Giọng Lục Quân yếu đi vài phần.
Lục Miểu Miểu cười lạnh trong lòng. Thì ra, ông ta luôn biết Trương Chi Dung bôi nhọ mẹ cô như vậy, nhưng hết lần này đến lần khác đều mặc nhiên cho phép.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play